Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lục Hữu Linh há hốc miệng, vỗ vào vai Lâm Tiểu Mãn: “Hay lắm, ngươi lợi hại thật đấy, ta nghe nói Lý Thanh Nguyệt kia cũng vừa mới đột phá đến Luyện Khí Kỳ tầng thứ nhất mà thôi."
"Thế thì vẫn sớm hơn ta.”
Đều là Tứ linh căn, nhưng người ta cái gì cũng đi trước mình, loại tốc độ này của nàng đâu được tính là lợi hại?
“Dù sao thì ngươi vẫn rất lợi hại.”
Lâm Tiểu Mãn bất đắc dĩ cười khẽ, hai người trò chuyện một lát rồi tách ra, mỗi người đến một cửa hàng “đi làm”.
...
Giờ đây, cuộc sống hằng ngày của nàng trôi qua khá là phong phú và chặt chẽ, bởi vậy mà thời gian trôi đi rất nhanh.
Đến ngày hôm nay, Lâm Tiểu Mãn đã làm việc tại phù lục cửa hàng được tròn một tháng rồi.
Sáng hôm đó, khi nàng vừa đến cửa hàng, Đường Thành Siêu đã cười tươi với nàng: “Lâm sư muội, nhanh lên, đi lĩnh tiền công!”
Trong suốt một tháng qua, đây là lần đầu tiên Lâm Tiểu Mãn thấy Đường Thành Siêu đến sớm như vậy.
Vừa nghe thấy lời này, nàng vội vàng gật đầu đi theo.
Tiền công cơ mà, ai mà chẳng muốn?
300 linh châu, không nhiều không ít, Lâm Tiểu Mãn cầm chúng trong tay, cảm thấy cực kỳ trĩu nặng.
Lại nói, khoản 100 linh châu ban đầu của nàng đã dùng hết trong một tháng qua, chỉ còn lại 28 linh châu. Giờ đây lại có thêm 300 linh châu nữa, cuối cùng nàng cũng không cần phải chi tiêu quá mức tiết kiệm như trước rồi.
Thời điểm lĩnh tiền công đi ra ngoài, nàng vừa vặn đụng phải Lý Linh - người cũng đến lĩnh tiền công.
“A? Lâm sư muội đột phá rồi sao?” Chỉ liếc mắt một cái, Lý Linh đã nhìn ra sự thay đổi trên người Lâm Tiểu Mãn.
Đường Thành Siêu lúc nãy chỉ mải lo chuyện lĩnh tiền công nên hoàn toàn không để ý. Vừa nghe Lý Linh nói, gã mới vội vàng nhìn về phía Lâm Tiểu Mãn.“Nha, thật sao? Lâm sư muội đột phá rồi?”
Lâm Tiểu Mãn mím môi cười.“Vâng, may mắn đột phá.”
Ánh mắt Đường Thành Siêu lóe lên, ngay sau đó đã nghe Lý Linh nói: “Nếu đã như thế, Lâm sư muội hãy cùng ta đi gặp Viên tiền bối đi.”
Lâm Tiểu Mãn kinh ngạc, nhưng cũng vội vàng gật đầu: “Được ạ.”
Đường Thành Siêu hướng ánh mắt tràn đầy ao ước nhìn theo bóng lưng Lâm Tiểu Mãn và Lý Linh rời đi. Rõ ràng là gã nhập môn làm học đồ sớm hơn Lâm Tiểu Mãn, vậy mà lại đột phá muộn hơn nàng.
Dẫn Khí Nhập Thể đã ba tháng rồi nhưng gã vẫn chưa thành công đột phá lên Luyện Khí Kỳ tầng thứ nhất, về sau không thể lười biếng đi ngủ nữa, ban đêm cũng phải tu luyện mới được. Gã không muốn mãi mãi cứ phải ngồi xổm dưới đất chế mực, chế giấy phù đâu.
Lâm Tiểu Mãn theo Lý Linh tiến vào gian phòng của Viên tiền bối.
“Tiền bối, Lâm sư muội đã đột phá Luyện Khí Kỳ tầng thứ nhất rồi.”
Vừa vào cửa, Lý Linh đã tươi cười hành lễ với Viên tiền bối.
Lâm Tiểu Mãn vội vàng đi theo hành lễ. Sau đó, nàng cảm nhận được một ánh mắt như thực chất rơi xuống trên người mình, nhưng gần ngay lập tức, ánh mắt ấy đã biến mất.
“Ừm, không tệ. Sau này ngươi cứ đi theo Lý Linh cùng nhau học tập đạo phù lục ở gian phòng phụ bên kia.”
Lâm Tiểu Mãn cực kỳ vui sướng, cuối cùng nàng cũng có thể vẽ phù lục rồi. Nàng vội vàng hành lễ: “Vâng ạ.”
Từ trong phòng Viên tiền bối bước ra, Lâm Tiểu Mãn theo Lý Linh đến căn phòng bên cạnh, sau đó nhận lấy từ tay đối phương một cuốn sách viết về phù lục cơ sở.
“Ngươi biết chữ chứ, trước tiên hãy đọc và nắm rõ bản này đã. Nhớ kỹ, sau này ta sẽ dạy ngươi cách vẽ phù lục."
"Vâng, đa tạ Lý sư tỷ.”
Lý Linh chỉ cười cười: “Không sao đâu, ta còn mong ngươi sớm ngày học được, cũng có thể giúp ta san sẻ một chút nhiệm vụ nữa."
"Nhiệm vụ ư?”
Lâm Tiểu Mãn còn nghi hoặc, đã nghe Lý Linh giải thích: “Cửa hàng chúng ta mỗi tháng đều phải giao nạp cho Thiên Diễn Tông 2000 tấm phù lục cơ bản. Trong cửa hàng có tổng cộng là bốn vị tiền bối, bởi vậy phần của Viên tiền bối mỗi tháng là 500 tấm, bao gồm Tật Tốc Phù, Hỏa Đạn Phù mỗi loại 200 tấm, và Định Thân Phù 100 tấm.”
Những phù lục này, vừa nghe tên đã biết đại khái là chúng có công dụng gì rồi.
Hai mắt Lâm Tiểu Mãn sáng rực lên: “Thứ này hữu dụng thật đấy, ta thích!”
Thấy nàng như vậy, Lý Linh không khỏi dở khóc dở cười: “Thích vẽ phù lục đến thế sao?"
"Ừm, thích!”
Mấy thứ như phù lục này, không chỉ có thể tự mình dùng, còn có thể bán để kiếm tiền nữa chứ, đương nhiên là nàng thích rồi.
Lý Linh lắc đầu: “Đợi sau này ngươi vẽ nhiều rồi sẽ biết sự nhàm chán của nó.”
Huống hồ còn phải hao phí linh lực và Thần Thức, mệt mỏi lắm chứ?
Trước đó, 500 tấm phù lục nhiệm vụ của Viên tiền bối đều do một tay nàng ấy vẽ, gần như không có thời gian nghỉ ngơi, thậm chí có đôi khi tỉ lệ thành công của phù lục không đủ cao, nàng ấy còn phải nán lại thêm ít nhất là một canh giờ mỗi ngày mới có thể hoàn thành mục tiêu được. Đặc biệt là những ngày cuối mỗi tháng, thật sự là làm việc không kể ngày đêm.
Lâm Tiểu Mãn cười híp mắt lắc đầu, không đâu, hiện tại thứ nàng hứng thú nhất chính là vẽ phù lục. Mấy thứ kiếm ra tiền, làm sao mà nhàm chán được chứ?