Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hai con ngươi của cô gái thanh nhã, tinh khiết như nước, chiếc mũi cực kỳ duyên dáng, miệng nhỏ nhắn như quả anh đào, một mái tóc dài đen nhánh như thác nước buông xuống bờ vai.
Mặc dù có chút hơi gầy, nhưng xương quai xanh của nàng thật sự rất xinh đẹp.
Theo đánh giá của Trương Thành, cô gái này tuy không xinh đẹp bằng Đường Dĩnh, nhưng lại có thêm vài phần điềm tĩnh.
Ách . . . Ách ách . . .
Ôi ôi . . . Ôi . . .
Lúc này, lũ Zombie xung quanh, nghe thấy giọng cô gái, lần lượt tụ lại.
Cô gái vội vàng nhắc nhở Trương Thành: "Đại ca, cẩn thận!"
Cẩn thận cái gì chứ, bọn chúng chỉ muốn ăn thịt ngươi thôi!
Mặc dù không lo lắng Zombie cắn mình, nhưng trước mặt người ngoài, hắn vẫn phải chiến đấu với chúng.
Trương Thành trực tiếp cầm lấy cây gậy bóng chày.
Cây gậy bóng chày này là do Trần Thiên Hổ để lại.
Bây giờ đã thuộc về Trương Thành.
Ầm! Ầm! Ầm!
Giống như đang đánh bóng chày vậy.
Một gậy đánh nát đầu một con Zombie.
Tuy nhiên, trong mắt cô gái, Trương Thành thật sự quá dũng cảm.
Hắn căn bản không sợ Zombie, hơn nữa còn chủ động tấn công chúng.
Không lâu sau.
Hơn mười con Zombie đang áp sát xung quanh liền bị Trương Thành giết chết.
Cô gái há hốc miệng.
Trước đó nàng tận mắt nhìn thấy hai người đàn ông bị mười mấy con Zombie vây công, sau đó bị ăn sống.
Thế nhưng trước mặt Trương Thành, những con Zombie kia lại giống như khúc gỗ.
Sau khi tiêu diệt lũ Zombie xung quanh, Trương Thành giả vờ tỏ ra vẻ ân cần, hỏi: "Ngươi có đói bụng không?"
"Không đói bụng." Cô gái lắc đầu, nàng là huấn luyện viên của quán Yoga. Ngày xảy ra khủng hoảng sinh hóa, nàng vừa hay đang ở trong kho đồ tầng hai lấy trang phục, sau khi nhìn thấy Zombie cắn người, nàng đã kịp thời khóa cửa lại, may mắn thoát được một kiếp.
Tuy nhiên, bà chủ và đồng nghiệp của nàng thì không may mắn như vậy.
Họ đã bị Zombie ăn thịt.
May mắn thay, trong kho đồ có không ít yến mạch và nước khoáng.
Những thứ này là để chuẩn bị cho các hội viên của tiệm.
Trong hơn hai tháng qua, nhờ có số yến mạch và nước khoáng này mà nàng tránh được cảnh đói khát.
Không đói bụng à . . .
Trương Thành nghĩ thầm trong lòng, miệng lại hỏi: "Đồ ăn của ngươi còn nhiều không?"
Cô gái đáp: "Vẫn còn hơn một thùng yến mạch, nếu hai người ăn thì chắc còn ăn được một thời gian."
Cô bé này ngốc nghếch vậy sao?
Có bao nhiêu đồ ăn, cô bé này lại nói hết cho người lạ!
Hơn nữa, lại còn định chia đồ ăn cho hắn?
Hai mắt Trương Thành sáng lên, liền nói với cô gái: "Ngươi cứ ở trên lầu đợi ta, ta giúp ngươi dọn dẹp lũ Zombie ở tầng dưới."
Cô gái đương nhiên rất vui mừng.
Trước đây nàng cũng từng tìm người cầu cứu, tuy nhiên, những người đó chỉ vội vàng liếc nhìn lũ Zombie ở tầng một quán Yoga rồi bỏ đi, không làm chuyện anh hùng cứu mỹ nhân.
Trương Thành cầm gậy bóng chày, đẩy cửa kính, bước vào quán Yoga.
Trong quán Yoga có hơn mười con Zombie, dưới đất còn có rất nhiều vết máu cùng mấy thi thể biến dạng hoàn toàn, tứ chi không còn nguyên vẹn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Vung gậy bóng chày, không chút do dự, Trương Thành liền giết chết hơn phân nửa số Zombie.
Sau đó, mang theo một thân vết máu, hắn chạy lên lầu hai.
Tầng hai có văn phòng, kho đồ, phòng thay quần áo, phòng vệ sinh, và hai phòng Yoga nhiệt độ cao.
Lúc này, ở cửa kho, đã có vài con Zombie nữ đang đập cửa.
Bọn chúng cũng là nghe thấy giọng cô gái nên mới dùng sức đập cửa.
Trương Thành cầm lấy cây gậy, mỗi gậy một con, đánh nát đầu toàn bộ những con Zombie đang vây quanh kho.
Cốc cốc cốc.
"Nhanh lên mở cửa, để ta vào."
Trương Thành đứng cách cánh cửa, nói với cô gái bên trong phòng đối diện.
Cô gái gật đầu, lập tức mở cửa.
Sau khi Trương Thành vào kho, cô gái lập tức đóng cửa lại, đồng thời khóa trái cửa.