Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sau khi trầm mặc một chút, Tô Bình chậm rãi ôm lấy Tiểu Khô Lâu, đi ra cửa, kéo cửa cuốn xuống.
Chốc lát sau, tia sáng trong phòng dần tắt.
Tô Bình trở lại trước quầy, gọi ra giao diện bồi dưỡng.
"Hệ thống, ta có thể đồng thời dẫn cả hai đứa chúng nó tiến vào một giao diện bồi dưỡng hay không?” Tô Bình hỏi.
[Kí chủ chỉ có thể mang theo sủng thú đã ký kết khế ước tiến vào vị diện bồi dưỡng, nếu như kí chủ muốn mang sủng thú khách hàng tiến vào vị diện bồi dưỡng, trước tiên xin hãy mua sắm giấy khế ước tạm thời.] Hệ thống trả lời.
"Giấy khế ước tạm thời?”
Trước mặt Tô Bình lập tức hiện ra giao diện cửa hàng, phía trên không thấy thương phẩm "dịch giác tỉnh", thay vào đó chính là một tờ giấy màu vàng viết "Giấy khế ước tạm thời" giá bán 10 điểm năng lượng.
“...”
Nhìn thấy giá bán này, Tô Bình hoàn toàn không còn gì để nói. Nhìn tình hình này nghĩa là về sau cứ mỗi lần đi bồi dưỡng sủng thú, trước tiên hắn phải xì ra 10 điểm năng lượng rồi?
"Phải mua khế ước tạm thời, phải mua số lần tử vong, cũng mất tiền mở ra vị diện bồi dưỡng, tính như vậy...” Khóe miệng Tô Bình có chút run rẩy, hắn đang bị bóc lột sao?
Hắn âm thầm cảm thấy may mắn vì không tiếp tục thai nghén mà vẫn quyết định lưu lại hơn 100 điểm năng lượng, nếu không hắn thật sự không thể mua nổi.
"Ta dùng giấy khế ước tạm thời này có ảnh hưởng gì đối với chủ nhân sủng thú không?”
Mặc dù có đoán trước, nhưng Tô Bình vẫn muốn hỏi một câu cho chắc chắn.
[Khế ước tạm thời sẽ bao trùm phía trên khế ước tinh lực, khế ước sẽ không ảnh hưởng đến chủ nhân sủng thú, cũng sẽ không bị phát hiện.] Hệ thống lạnh nhạt trả lời.
"Vậy là tốt rồi.” Tô Bình không chút do dự đã lựa chọn mua sắm.
Năng lượng bị trừ đi, Tô Bình nhìn thấy bên trong không gian chứa đựng vốn trống rỗng tại thức hải của mình vừa xuất hiện một cuộn giấy màu vàng.
Ý niệm hắn khẽ động, cuộn giấy màu vàng đã rơi xuống trong tay. Giấy khế ước tạm thời này vô cùng mềm mại, Tô Bình cảm giác như hắn đang nắm một đám mây mù, không hề có tí cảm giác thô ráp nào.
"Thứ này dùng như thế nào?” Tô Bình nhìn tới nhìn lui.
[Dùng máu tươi của người thực hiện khế ước rồi dán lên thân con sủng thú muốn ký kết khế ước là được.] Hệ thống giải đáp.
Tô Bình đã hiểu, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Lôi Quang Thử đang núp trong bóng tối, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười vô hại.
"Ngoan nào, tới đây!”
Trong nháy mắt Lôi Quang Thử đã xù lông, nụ cười này quá mức quỷ dị, đúng là ác mộng của nó.
Vèo! Thân thể của nó lập tức nhảy ra bên ngoài, chui vào trong phòng sủng thú.
Tô Bình thoáng sửng sốt một chút, nhưng cũng lập tức đi theo.
Tạp vật trong phòng sủng thú đều bị hệ thống thanh lý hết rồi, bên trong vô cùng sạch sẽ, hắn nhìn thấy Lôi Quang Thử đang núp bên cạnh “Khu gửi nuôi” con Bách Xỉ Ác Hổ thú, toàn thân lông tóc được bao trùm bởi dòng điện, không ngừng nhe răng trợn mắt nhìn Tô Bình.
Tô Bình nhìn thấy ánh mắt hung ác của nó, cảm giác nó thật sự sẽ phóng tới. Vật nhỏ này cũng không phải Lôi Quang Thử bình thường, trong tay Tô Bình lại không có chiến sủng mạnh mẽ, căn bản là không có cách nào để đối phó với nó.
"Bị ám ảnh lớn như vậy sao?” Tô Bình tự lẩm bẩm một câu, sau đó khẽ nhíu mày, hắn nhìn Lôi Quang Thử trong chốc lát, thấy nó không hề thả lỏng, có lẽ đoán được hắn sẽ đến cho nên nó càng thêm khẩn trương, đồng thời đoạn ký ức đau đớn trong quá khứ cũng bùng lên mãnh liệt.
Tô Bình suy tư một chút, sau đó đóng cửa lại, trở về quầy hàng nhìn một chút, rất nhanh hai mắt hắn đã sáng lên. Hắn nhìn thấy một bình thức ăn cho sủng thú, Lôi Lạp Tử. Loại quả này được gỡ xuống từ một gốc thực vật giống như cây lúa mạch, được mấy chục hạt, mỗi hạt có giá bán hơn năm mươi tệ.
"Lực lượng lôi điện nồng đậm, dùng lửa lớn thiêu đốt sẽ bạo tạc, là thức ăn mà sủng thú hệ Lôi yêu thích...” Tô Bình mỉm cười, sau đó lấy ra từ bên trong một hạt, lại cắn ngón tay của mình, bôi máu tươi lên một góc giấy khế ước tạm thời.
Làm xong xuôi mấy việc này, hắn trở lại phía trước phòng sủng thú, từ từ mở cửa ra, đã nhìn thấy Lôi Quang Thử đang nằm sấp nghỉ ngơi nhanh chóng đứng lên, ném ánh mắt đầy cảnh giác nhìn mình.
Tô Bình không đi quấy rầy nó, chậm rãi đặt giấy khế ước trên mặt đất gần cửa ra vào, sau đó đặt Lôi Lạp Tử lên trên giấy khế ước.
Làm xong những hành động này, hắn lập tức đóng cửa lại, yên lặng chờ kết quả.
Trong khoảng thời gian chờ đợi, hắn cũng không có nhàn rỗi, đã kéo cửa cuốn lên để tiếp tục buôn bán. Tuy nhiên, hiện giờ quá mức vắng vẻ, không có khách hàng tới cửa.
Trong lúc nhàm chán, Tô Bình lại lên mạng tra tìm chút manh mối về trứng sủng thú, nhưng lật khắp mấy trang web về sủng thú cũng không thể tìm thấy manh mối gì về nó. Ừm... thật ra dáng vẻ tương tự thì có không ít.
"Mụ nội nó, muốn vào khu sủng thú cao cấp còn phải thăng cấp thành hội viên mới có thể xem?”
"Lại muốn móc tiền túi của ta phỏng?” Tô Bình tức giận đóng trang web lại.
Hắn lại chuyển dời đi tìm kiếm trang khác, kết quả là tìm không bao lâu, bỗng nhiên máy tính đứng hình, chết máy.