Tiệm Sủng Thú Siêu Thần

Chương 46. Thăng Cấp Hỗn Độn Linh Trì!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Tô Yến Dĩnh há to miệng, muốn dặn dò thêm vài câu, nhưng nghĩ tới ba ngày sẽ qua đi rất nhanh mới cố gắng nhịn xuống, không nói thêm gì nữa, đã quay người rời đi.

Chờ hai người rời đi, Tô Bình mang mấy con sủng thú đến phòng sủng thú ở phía sau, cũng may cửa vào phòng sủng thú vẫn tính là rộng rãi, con Bách Xỉ Ác Hổ thú có bề ngang khoảng chừng bốn mét vẫn có thể thông qua.

“Hệ thống, ta muốn mua một “Khu gửi nuôi” sơ cấp.” Tô Bình nói với hệ thống.

[Có thể.] Hệ thống đáp lại; [Khấu trừ 10 điểm năng lượng.]

Mảnh không trung trước mắt Tô Bình hơi vặn vẹo một hồi, sau đó chợt xuất hiện một “Khu gửi nuôi” sơ cấp.

Tới hiện giờ, Tô Bình đã không còn cảm thấy kinh ngạc đối với sức mạnh to lớn của hệ thống nữa, có điều khi nhìn thấy diện tích của “Khu gửi nuôi” này, hắn lại đột nhiên nghĩ đến một tình huống khác, dường như với thể tích của Bách Xỉ Ác Hổ thú, “Khu gửi nuôi” nhỏ như vậy sẽ chứa không nổi.

[Kí chủ không cần phải lo lắng, bên trong “Khu gửi nuôi” đã tự thành không gian, không cần biết sủng thú có thể tích lớn đến cỡ nào nó cũng có thể dung nạp.] Hệ thống nói.

Tô Bình lập tức nhẹ nhàng thở ra một hơi, còn may hệ thống trâu bò.

Tiếp đó, hắn ôm hai con Tiểu Khô Lâu cùng với Truy Nguyệt Khuyển đang ngủ say trong “Khu gửi nuôi” ra trước rồi bỏ ba con sủng thú được gửi nuôi vào trong, chỉ thấy thân thể của bọn chúng vừa bước vào đến phạm vi “Khu gửi nuôi” đã nhanh chóng thu nhỏ, vốn dĩ Dung Phượng cao bằng nửa người giờ phút này đã biến đổi có hình dạng giống như một con chim hoàng yến màu hoả hồng.

Mà thân thể Bách Xỉ Ác Hổ thú vốn dài sáu - bảy mét cũng thu thỏ thành kích thước của con cún, những đường vằn hổ trên thân nó vẫn có thể thấy được rõ ràng.

Tiểu Khô Lâu cùng với Truy Nguyệt Khuyển vừa tỉnh lại, nhìn thấy nhà mình bị chiếm, vẻ mặt ngẩn ra.

Tô Bình nhìn thoáng qua Truy Nguyệt Khuyển. Đây là sủng thú trước đó khách gửi nuôi ở chỗ này, ngày mai sẽ đến kỳ hạn, chủ nhân sẽ tới lĩnh nó đi.

Lúc trước, phí tổn đối phương thanh toán chỉ đơn thuần là gửi nuôi, hiện giờ đành phải thoái vị nhượng chức.

[Tất cả sủng thú của khách hàng được lưu trữ trong cửa hàng này nhất định phải ở bên trong “Khu gửi nuôi”, không thể bỏ không bên ngoài, mời kí chủ lập tức mua sắm thêm một cái “Khu gửi nuôi” mới để bố trí cho Truy Nguyệt Khuyển.] Bỗng nhiên hệ thống nói, giọng điệu có phần nghiêm túc.

Tô Bình ngạc nhiên: "Nhưng trước đó đối phương tới gửi nuôi chỉ là gửi nuôi bình thường mà thôi.”

[Là chủ nhân của cửa hàng sủng thú, sao lại có thể không có lòng bảo vệ sủng thú?]

"Nếu hệ thống ngươi đã có lòng yêu thương rộng lớn như vậy, vì sao không miễn phí đưa ta thêm mấy cái?” Tô Bình hỏi ngược lại.

Hệ thống: “...”

[Chú ý, mắng chửi người cảnh cáo lần một!]

"Ta mắng chửi người hồi nào, ta &^%$...

[Chú ý, mắng chửi người cảnh cáo lần thứ hai!]

“...”

Trong nháy mắt, Tô Bình đã bình tĩnh lại.

Hít vào, thở ra...

Hắn tu thành chính quả rồi.

Tới đây, xem như Tô Bình đã nghĩ thông suốt rồi, đơn giản chỉ là 10 điểm năng lượng thôi mà, với kho lưu trữ hiện tại của hắn, cũng không phải là không mua nổi, với lại ngày mai con Truy Nguyệt Khuyển này sẽ được mang đi, cũng không chiếm bao nhiêu thời gian. Khi nhận thêm đơn hàng mới, sớm muộn gì hắn vẫn phải thêm một cái “Khu gửi nuôi” nữa.

"1 điểm năng lượng phí bảo trì hôm nay này coi như là mình bỏ tiền túi vậy.” Tô Bình thở dài, chủ nhân của Truy Nguyệt Khuyển gửi nuôi nó cũng chỉ mất 100 tệ, chẳng khác gì hắn chăm sóc miễn phí cho người ta.

Cũng may, chuyện như thế này về sau sẽ không xảy ra nữa.

Sau khi lựa chọn mua sắm, rất nhanh “Khu gửi nuôi” đã một lần nữa trống rỗng xuất hiện.

"Đi thôi.” Tô Bình ấn đầu Truy Nguyệt Khuyển để nó chui vào.

Tiểu Khô Lâu: "?"

Tô Bình ngồi xổm xuống, sờ lên đầu Tiểu Khô Lâu đang ngây người ở một bên, vô ý hơi dùng sức, khiến cả cái đầu lâu kia đứt gãy rơi xuống.

Tô Bình có chút xấu hổ, đã vội vàng đặt cái đầu nhỏ kia trở lại vị trí ban đầu.

Nhìn đống xương cốt đã trở về vị trí, Tô Bình thoáng thở phào một hơi, Tiểu Khô Lâu là sủng thú của hắn nên cũng không cần ở bên trong “Khu gửi nuôi”, điểm này hệ thống không có yêu cầu.

"Đợi lát nữa có năng lượng dư thừa, sẽ mua sắm thêm “Khu gửi nuôi” cho nhóc.” Tô Bình nói với Tiểu Khô Lâu.

Đã là người nhà mình, đương nhiên là không thể chịu khổ, cũng phải hưởng thụ mới được.

Dường như Tiểu Khô Lâu có thể nghe hiểu lời hắn nói, bởi vậy mới ngơ ngác gật đầu.

Tô Bình mỉm cười, sau đó xoay người đến phòng nghỉ, nhìn thoáng qua điểm năng lượng còn dư lại, hôm nay hắn kiếm lời được hơn ba trăm điểm, lại cộng thêm phần còn dư của hôm trước, tổng cộng có bốn trăm điểm năng lượng, xem như rất giàu có rồi.

"Thăng cấp Hỗn Độn Linh Trì.” Tô Bình nói.

Năng lượng phía trên lập tức bị trừ đi một trăm điểm.