Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nhưng vị bá phụ bá mẫu này đối với hắn thật sự không tệ, không hề bởi vì hắn trời sinh phế thể mà xem thường hắn, hắn có thể từ một đứa trẻ ba tuổi lớn lên ở Hầu phủ đến bây giờ, không chịu chút ủy khuất nào, đều là nhờ có sự chăm sóc của Hạ Tiềm và Thôi Mộng Nhu.
Hạ Tiềm và Thôi Mộng Nhu nghe Hạ Thần nói đang khổ luyện võ học, sắc mặt đều tối sầm lại, trong lòng đều thở dài.
Trời sinh phế thể tuy rằng có thể luyện võ, nhưng cả đời này lại rất khó có thành tựu lớn, dù so với người thường bỏ ra gấp trăm lần nỗ lực, thu hoạch vẫn rất ít ỏi.
Hạ Tiềm và Thôi Mộng Nhu lại hỏi Hạ Thần hiện giờ còn thiếu thứ gì, ba người vui vẻ hòa thuận, hàn huyên, ngược lại trông giống như một gia đình.
"Phụ thân con ở Đông Hoang lập được đại công, Hoàng đế ban hôn, đem Nhị công chúa hứa gả cho con, chuyện này con biết rồi chứ, con nghĩ thế nào về chuyện này?"
Hàn huyên xong, Hạ Tiềm đi vào chủ đề chính.
"Vừa mới biết ạ!" Hạ Thần gật đầu, sau đó ánh mắt lộ vẻ nghiêm túc.
"Chuyện này còn có đường xoay xở không?"
Hạ Thần không muốn cưới công chúa, cưới một vị công chúa đối với người ngoài mà nói đó là vinh dự lớn lao, nhưng vô luận đối với Hầu phủ hay đối với Hạ Thần mà nói, đó đều là gấm thêm hoa, thậm chí sẽ có chút gò bó.
Đặc biệt người kia còn là Nữ Đế tương lai, chuyện này càng không thể cưới!
Quá nguy hiểm, ai biết kiếp trước bản thân hắn rốt cuộc đã chết như thế nào?
……
Hầu phủ có thể sáu trăm năm sừng sững không đổ, dựa vào thế hệ này đến thế hệ khác nhân tài xuất hiện, từng vị từng vị có thể thống lĩnh đại quân thần tướng.
Hiện nay, thiên hạ chia ba, Đại Vũ phía bắc có Đại Phụng, phía tây có Đại Khánh, Đông Hoang đại yêu hoành hành, núi non trùng điệp liên miên bất tận, phía nam có Nam Man, vu cổ cường thịnh không dứt.
Thiên hạ còn lâu mới được an bình, có những ngoại địch này, Hầu phủ bọn họ không cần một mực đón ý hùa theo hoàng thượng, cầu lấy hoàng ân,
ngược lại là hoàng thất thường xuyên lôi kéo Hầu phủ bọn họ, mỗi năm vào dịp lễ tết, trong cung đều có ban thưởng, lần này, hạ giá hoàng nữ, chính là tín hiệu rõ ràng nhất.
Mà Hạ Thần... hắn vốn dĩ không phải là người cam tâm sống dưới người khác.
Nếu thật sự kết hôn với Nữ Đế tương lai, năm năm sau biến cố đoạt môn, sẽ có chút bó tay bó chân.
"Con không muốn cưới hoàng nữ?"
Thôi Mộng Nhu dịu dàng nhìn Hạ Thần, ánh mắt lưu chuyển, phong vận mỹ phụ thành thục tự nhiên chảy xuôi.
"Không muốn!"
Hạ Thần chém đinh chặt sắt, không hề do dự chút nào.
"Chuyện này đã không còn đường xoay xở, vào thời điểm này, thánh chỉ hẳn là đã ra khỏi cửa cung, sắp sửa đến Hầu phủ chúng ta rồi."
Hạ Tiềm thở dài lắc đầu, chuyện này từ lâu đã thương nghị định đoạt, hiện giờ chẳng qua chỉ là nói ra kết quả mà thôi.
Hạ Thần trầm mặc, hắn nào không biết, rất nhiều chuyện từ lâu đã định sẵn, với thân phận hiện tại của hắn, căn bản không có tư cách tham dự.
Nhưng rõ ràng hắn mới là một trong những nhân vật chính của cuộc hôn sự này, nhưng đợi đến khi mọi chuyện đã ngã ngũ, hắn lại mới hay biết, chẳng phải là hoang đường buồn cười sao.
"Vốn dĩ cuộc hôn sự này không phải dành cho con, bệ hạ coi trọng là đệ đệ con, thiên sứ truyền chỉ đến Đông Hoang, nhưng lại bị Nhị đệ uyển ngôn từ chối, nhân vật chính của cuộc hôn sự này lúc này mới đổi thành con!"
Thôi Mộng Nhu nhìn Hạ Thần trầm mặc không nói, trầm ngâm một lát, chậm rãi nói ra sự tranh đấu phía sau cuộc hôn sự này.
Hạ Thần cẩn thận hỏi han, lúc này mới biết, vốn dĩ cuộc hôn sự này vốn nên ban cho đệ đệ hắn Hạ Hạo, nhưng phụ mẫu hắn lại không chút do dự từ chối, lý do là Hạ Hạo tuổi còn nhỏ, phải chuyên tâm võ học binh pháp, không nên quá sớm quyết định chuyện hôn nhân đại sự phân tâm.
Sau đó lại chủ động thượng thư, nói rõ Hạ Thần thân là đích trưởng tử, tuổi tác lại xấp xỉ Nhị hoàng nữ và đủ loại lý lẽ khác.
Văn Đế nhận được hồi thư này, trầm mặc ba ngày, cuối cùng vào buổi sáng hôm nay mới có chỉ dụ truyền ra khỏi cửa cung, đồng ý thỉnh cầu thượng thư của Hạ Uyên, xác định mối hôn sự này.
Thôi Mộng Nhu nhìn Hạ Thần vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng có chút không đành.
Trở thành phò mã, đối với người bình thường mà nói đó tự nhiên là một bước lên mây.
Nhưng đối với con em thế gia công huân như bọn họ, lại là một loại trói buộc.
Từ sáu trăm năm trước, Linh Đế sủng tín hoạn quan, trọng dụng ngoại thích, dẫn đến chư hầu chi loạn, giang sơn suýt chút nữa bị lật đổ, nếu không phải Vũ Tông hoàng đế trung hưng, giang sơn này đã sớm đổi chủ.
Sau khi Vũ Tông hoàng đế giành được thiên hạ, tổng kết kinh nghiệm giáo huấn, quy định từ đó về sau ngoại thích không được can chính, không được đảm nhiệm chức vụ quan trọng.
Tuy rằng không triệt để loại bỏ ngoại thích, nhưng ngoại thích đã sớm không còn được trọng dụng, tuy rằng một trăm năm trước, Túc Tông hoàng đế, bắt đầu trọng dụng lại ngoại thích, để cân bằng triều chính.