Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sơn Miêu đứng dậy, chậm rãi bước về phía Giang Nam!
Giang Nam lo lắng vô cùng!
Cô sẽ không nổi giận, đánh ta một trận chứ?
Nắm đấm đó ta không chịu nổi đâu!
Chạy là chắc chắn phải chạy rồi!
Sơn Miêu đi vòng quanh Giang Nam hai vòng.
Ánh mắt cô không ngừng lướt trên người hắn.
Tim Giang Nam đập thình thịch!
Tuy rằng ta hơi đẹp trai một chút, nhưng có cần nhìn chằm chằm như vậy không?
Sơn Miêu đưa tay sờ lên ngực Giang Nam.
Ở đó có một vết kim tiêm còn hơi xanh.
Lại véo dái tai hắn.
Trên đó có một dấu răng nhỏ.
Ánh mắt cô lóe lên.
Nói với nữ Ám Dạ Quân: “Đưa hắn đi lấy máu, rồi đưa về!”
Giang Nam: ???
Không phải chứ?
Các ngươi tốn bao nhiêu công sức, đưa ta đến đây.
Chỉ để cho ta cởi đồ cho các ngươi xem thôi sao?
Cơm trưa đâu?
Huân chương nhỏ đâu?
Đã biết bí mật của ta rồi!
Các ngươi phải chịu trách nhiệm chứ!
Đừng có xài chùa!
Giang Nam uất ức mặc quần áo vào, sau khi lấy máu xong, lại bị nhét lên xe.
Lần này Sơn Miêu không đích thân đưa hắn về!
Người đưa hắn về là nữ Ám Dạ Quân kia.
Giang Nam ngồi trên xe với vẻ mặt ủy khuất!
Chủ yếu là vì chưa được ăn cơm…
“Tỷ tỷ, tỷ tên gì vậy? Làm việc ở Ám Dạ Quân có mệt không? Có bảo hiểm xã hội không?”
[Điểm oán hận từ An Ninh +666!]
Bảo hiểm xã hội?
Ngươi nghiêm túc đấy à…
An Ninh bất đắc dĩ nhìn Giang Nam, bao nhiêu năm nay, cô mới gặp một người không biết giữ mồm giữ miệng như vậy.
Nhưng nhớ lại cảnh tượng kích thích vừa rồi!
Mặt cô hơi đỏ lên.
“Thêm… Thêm WeChat không?”
Giang Nam ánh mắt sáng lên.
Có hi vọng rồi?
“Thêm! Sao lại không thêm? Ta thích nhất tiểu tỷ tỷ khí chất như ngươi! Ở bên cạnh ngươi ta thấy an toàn lắm!”
…
Căn cứ quân sự, Sơn Miêu cầm báo cáo xét nghiệm máu của Giang Nam, trên mặt hiện lên nụ cười hiếm hoi.
Một tên Ám Dạ quân bên cạnh nghi hoặc: “Cứ thế thả hắn về?”
“Phần Huyết thí tề rõ ràng đã được đưa vào người hắn, lại còn dung hợp thành công!”
“Con rắn độc kia chắc chắn sẽ quay lại tìm Giang Nam! Bỏ mặc hắn e là nguy hiểm!”
Sơn Miêu nói: “Nguy hiểm? Hắn ranh ma lắm!”
“Muốn ở ngay dưới mắt chúng ta mà mang hắn đi khác nào nằm mơ giữa ban ngày!”
“Muốn bắt hắn, chỉ có thể hành động quy mô lớn…”
Mắt tên Ám Dạ quân sáng rực: “Đội trưởng muốn thả dây dài câu cá lớn?”
Sơn Miêu nheo mắt: “Câu cá chỉ là phụ, thứ ta muốn là mồi câu!”
“Mã hóa toàn bộ tư liệu của Giang Nam, cấp tá trở xuống cấm xem!”
Nói rồi ném máy tính bảng trong tay cho hắn.
Hắn quét mắt qua, không khỏi hít sâu một hơi!
Họ tên: Giang Nam
Tuổi: 18
Dị năng: Hệ Không Gian! Hệ Lực Lượng? (chưa xác định) Thể chất cực mạnh!
Thiên phú: SSS+ (chưa từng xuất hiện, không thể xác định)
Tu vi: Hắc Thiết thập tinh!
Dung hợp Phần Huyết thí tề thành công! Nguyên nhân chưa rõ!
Lúc này, hắn mới hiểu vì sao Sơn Miêu lại coi trọng Giang Nam đến vậy!
Thiên phú này! Thật biến thái!
…
Trường học đang giờ tập thể dục giữa giờ chiều!
Giang Nam bước xuống xe quân đội!
An Ninh cười tươi vẫy tay chào hắn!
Toàn trường đều chú ý tới cảnh này…
Ai nấy đều kinh ngạc!
“Không phải chứ! Ta không nhìn nhầm? Ám Dạ quân đích thân đưa Nam thần về? Thái độ còn tốt như vậy?”
“Bị còng tay bịt mặt mang đi, vậy mà bình an vô sự trở về?”
“Không lẽ thật sự chỉ là hỗ trợ điều tra?”
“Thật ngưu bức! Đó là Ám Dạ quân đấy!”
“Chúng ta ở đây tập thể dục, Nam thần nhà ta lại đi Ám Dạ quân dạo một vòng? Người so với người, đúng là tức chết người ta!”
Trở về lớp, mặt Lý Hưởng với Lưu Toàn Võ méo xệch!
Sáng còn bảo người ta phế, chiều Giang Nam không những trở về, mà còn được người ta đưa về tận nơi!
Cái tát này thật đau điếng.
Giang Nam thì mặt mày ủ rũ!
Vừa rồi trên xe, hắn đã dùng hết lời ngon tiếng ngọt!
Vậy mà không moi được chút thông tin hữu ích nào từ An Ninh!
Quả nhiên là người được huấn luyện bài bản!
May mà xin được số điện thoại của Ám Dạ quân!
Lúc này, bàn Giang Nam bị một đám người vây quanh.
Họ nhao nhao hỏi: “Nam thần! Bọn họ gọi ngươi đi làm gì? Hỗ trợ phá án à?”
“Căn cứ của bọn họ ở đâu? Có phải ở núi Chu Tước không?”
Giang Nam nghiêm mặt: “Bọn họ gọi ta đi thử xem cơm căng tin cứng hay không!”
Mọi người: ???
Cái quái gì vậy!
Có cần qua loa như thế không!
[Oán khí từ Vương Nhất Bình +666!]
[Oán khí từ Chu Hồng Phong +888!]
[Từ…]
“Nam thần đừng giấu nữa, nói chút ít đi! Chúng ta không nói với ai đâu!”
“Đừng làm khó hắn, chắc là hắn đã ký hiệp ước bảo mật rồi!”
Giang Nam nhún vai: “Bọn họ bảo ta cởi đồ, ngắm thân hình hoàn mỹ của ta xong thì đưa ta về!”
Mọi người: “Nam thần, ngươi đừng có nói xàm! Đàn ông như ngươi có gì đáng xem?”
“Còn cởi đồ? Sao không cho ngươi cây gậy, bảo ngươi múa vài đường?”
Một nữ sinh đỏ mặt: “Ta… ta lại rất muốn xem!”
Giang Nam trợn trắng mắt!
Ngươi xem!
Ta nói thật đấy!
Sao không ai tin?
Vấn đề là, chính Giang Nam cũng chả tin!
Ám Dạ quân làm cái quái gì vậy?
Bắt hắn chỉ để ngắm bí mật nhỏ của hắn?
Lý Hưởng nói móc: “Hừ! Các ngươi đừng hỏi nữa, không biết đã xảy ra chuyện gì đâu!”
Giang Nam cười: “Có vài chuyện đúng là không thể nói!”
“Nhưng bọn họ nhận được tin, hình như bên cảnh sát vũ trang có nội gián, ảnh hưởng đến nhiệm vụ, đang điều tra vụ này!”
Lý Hưởng nghe xong, mặt mày tái mét!
Dù hắn không tin lời Giang Nam!
Nhưng… lỡ đâu là thật?
Lý Hưởng bắt đầu hoảng!
Chẳng mấy chốc đã chạy đi gọi điện thoại.
Mọi người cũng không dám hỏi nhiều.
Chuyện cứu người trong biển lửa cộng thêm chuyện Ám Dạ quân khiến hình tượng Giang Nam trong mắt bọn họ càng thêm thần bí!
Tối tan học, Giang Nam đang trên đường về nhà.
Điện thoại bỗng reo lên.
Lấy ra xem:
Cuộc gọi video từ “Cô Lang”!
Nhấn nghe!
Trên màn hình hiện ra khuôn mặt tuyệt mỹ động lòng người!
Như tiên nữ giáng trần!
Vẻ đẹp hoàn mỹ không tì vết, khiến người ta không dám mạo phạm.
Không phải Chung Ánh Tuyết thì còn ai vào đây nữa?
“Đệ đệ? Tiểu Dao làm phiền ta cả ngày rồi, cô ta cũng muốn ăn kẹo…”
Hạ Dao bên cạnh xông tới, mân mê khuôn mặt Chung Ánh Tuyết.
“Ngươi xem! Đẹp thế này cơ mà?”
“Tiểu Nam! Ta! Muốn! Ăn! Kẹo!”
“Ta nói cho ngươi biết, tỷ tỷ ngươi đang trong tay ta! Không đưa kẹo ta xé vé!”
Chung Ánh Tuyết cũng tò mò: “Tiểu Nam! Kẹo sữa Đại Bạch Thỏ của đệ từ đâu ra vậy? Ta… sao thấy ăn xong ta đẹp hơn rồi?”
Hạ Dao hung dữ: “Đâu chỉ đẹp hơn? Đẹp hơn ức lần luôn đấy!”
“Ta mặc kệ! Ta cũng muốn đẹp lên!”
Giang Nam bĩu môi: “Không cho, không cho, chính là không cho,
Lêu lêu~?(??3?)?”