Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Rầm!
Cửa phòng đóng lại.
Lý Phán Phong vào trong phòng.
Lý Phán Phong quay người mở cửa phòng, đi ra khỏi phòng, phát hiện mình đã quay lại khu rừng.
Cậu tìm thấy chìa khóa ở trên mặt đất, ném không xa, vừa hay ở dưới một gốc cây.
Trong vòng 5 mét, dù không nhìn rõ, cũng sẽ không trượt tay.
Người bán hàng rong cười nói: “Vẫn hơi lộ liễu đấy, sau này nhớ phải chọn nơi tốt hơn nhé.”
Lý Phán Phong gật đầu, nắm chặt chiếc chìa khóa trong tay.
“Hài lòng chứ?” Người bán hàng rong hỏi.
Lý Phán Phong lại gật đầu.
Hài lòng, quá hài lòng luôn ấy chứ.
“Có căn nhà này, sau này tôi có thể đi khắp nơi, đi mệt rồi thì về nhà nghỉ ngơi, vừa không làm lỡ Lữ tu, cũng không làm lỡ Trạch tu.”
“Ờ...” Nụ cười của người bán hàng rong đông cứng lại, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc: “Chuyện cũng không đơn giản như vậy đâu, Lữ tu thì dễ nói, Trạch tu phải nghĩ cách khác, căn nhà này có một chút vấn đề nhỏ.”
Lý Phán Phong sững người: “Vấn đề gì thế?”
Người bán hàng rong thở dài nói: “Nó không thể tạo ra Trạch linh.”
“Tại sao không tạo ra Trạch linh được?”
“Vì không có nền tảng.” Người bán hàng rong giải thích: “Nhà muốn sinh ra Trạch linh, cần phải cắm rễ một phương, hấp thụ linh khí.
Căn nhà này trôi nổi bất định, chìa khóa đi đâu nó theo đó, đương nhiên không cách nào cắm rễ.”
“Không có Trạch linh, còn có thể dùng để tu hành được không?”
Người bán hàng rong xoa cằm: “Lên cấp thì không được đâu, nhưng nhập môn thì không vấn đề, cũng có thể duy trì tu hành cơ bản mỗi ngày, chỉ cần cậu chịu nhận căn nhà này.”
“Tôi chịu nhận?” Lý Phán Phong khó hiểu.
“Ừ, chỉ cần cậu coi căn nhà này là nhà thì xem như đã nhận nó rồi. Nhưng hãy nhớ rằng chuyện nhận nhà phải xuất phát từ thật tâm.”
Coi đây là nhà à?
Hơi khó đấy!
Lý Phán Phong rất khó hiểu tình trạng của căn nhà này: “Không nhìn thấy, không sờ được, còn có thể di chuyển, rốt cuộc căn nhà này là sự tồn tại như thế nào?”
“Thì tôi nói rồi còn gì, nó đi theo chìa khóa nên chìa khóa ở đâu, nó liền ở đó. Chứ tôi cũng có biết nó di chuyển kiểu gì đâu.
Đây là nơi trú ẩn do một vị Lữ tu tông sư tự xây dựng, sau này vì tu vi ngày càng cao sâu, vị tông sư đó không cần dùng đến thứ này nữa, bèn bán lại cho tôi.
Nếu cậu thấy hợp thì tôi sẽ tặng căn nhà này cho cậu, tuy không có Trạch linh thì cậu không thể đạt được cấp bậc ở Trạch tu, nhưng mỗi ngày ở trong nhà ít nhất cũng là tu hành trên con đường đúng đắn, tạm thời sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.”
Lý Phán Phong hỏi: “Nói cách khác, tôi có thể toàn lực tu hành Lữ tu, còn Trạch tu chỉ cần giữ nguyên hiện trạng là được à?”
“Đương nhiên không được.” Người bán hàng rong lắc đầu: “Kiêm tu hai đạo, không được chênh lệch cấp bậc quá ba tầng tu vi.
Không có Trạch linh, thì Trạch tu của cậu không lên cấp được, cũng tức là ngay cả tầng 1 cũng không đạt. Nếu Lữ tu đến tầng 1, tình hình vẫn còn ổn, đến tầng 2 thì Trạch tu sẽ phản phệ đấy.
Lữ tu đến tầng 3, Trạch tu sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nếu Lữ tu đến tầng 4 mà Trạch tu còn chưa đến tầng 1 thì tu giả chỉ có nước chết. Cậu phải tuyệt đối ghi nhớ rằng sự chênh lệch hai bên, quyết không thể vượt quá ba tầng.”
Lý Phán Phong mân mê cằm đáp: “Nói như vậy, mâu thuẫn giữa Trạch tu và Lữ tu vẫn chưa được giải quyết mà.”
“Chuyện này biết nói sao đây nhỉ.” Người bán hàng rong cười: “Cậu đến từ ngoại châu, chắc cũng thấy ô tô rồi đúng không?”
Lý Phán Phong gật đầu nói: “Thấy rồi.”
“Ô tô đâm chết người thì phải đền tiền đúng không?”
“Đó là chuyện đương nhiên.”
“Sau khi đền tiền, người chết có thể sống lại không?”
“Chắc chắn không thể.”
“Nếu đã không thể sống lại, vậy tại sao còn phải đền tiền chứ?”
Câu hỏi này khiến Lý Phán Phong đứng hình.
Người bán hàng rong cười nói: “Đây chính là đạo lý trong đó, làm sai chuyện thì bắt buộc phải đưa ra sự bồi thường tương ứng.
Cậu đã kiêm tu hai đạo môn thủy hỏa bất dung, trong chuyện này có sai sót của tôi, đương nhiên tôi phải cho cậu sự bồi thường tương xứng.
Đây là quy tắc của tôi, quy tắc hợp tình hợp lý, tôi đã bồi thường cho cậu, mức bồi thường hợp tình hợp lý.
Nhưng phần bồi thường này có cứu được mạng của cậu hay không thì phải xem vận mệnh chính cậu. Tôi cho cậu hai lựa chọn, một là xây nhà ở nơi hiểm yếu, hai là lấy đi căn nhà biết di chuyển này. Cậu tự mình chọn một đi.”
Hai con đường trông có vẻ đều có thể giải quyết vấn đề, nhưng thực tế đều không giải quyết được vấn đề.
Lý Phán Phong cân nhắc con đường thứ nhất trước: “Nếu tôi luyện ra được Trạch linh trong căn nhà ở nơi hiểm yếu, sau đó không cần nhà đấy nữa thì dọn đi được không?”
Chẳng ai muốn sống cả đời ở nơi hiểm yếu cả.
Người bán hàng rong gật đầu: “Trạch tu có thể đổi nhà, nhưng Trạch linh phải được xử lý thỏa đáng.