Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Bổn quân nói thì sao nào, hắn Bạch Ngọc Lâu ở Thanh Huyền Môn lẽ nào có thể một tay che trời sao?”
Tử dương chân quân nghe vậy hừ lạnh một tiếng, lập tức phất tay áo rời đi, chờ đếnlúc sắp trở lại động phủ đột nhiên quay đầu lại, nhìn về gương đồng phía sau nói:
“Lần giảng kinh tiếp theo hủy bỏ, bổn quân lần này phải bế quan ba năm”.
Nói xong lời này, thân hình ông ta chợt lóe lên rồi biến mất ở cửa động phủ.
“Cần gì chứ”.
Trong gương đồng truyền đến một tiếng thở dài bất đắc dĩ.
…
Lại nói về Thanh Trúc cư.
“Hô… vẫn không được…”
Thái Bình ngồi trên giường vận công hồi lâu cũng đột nhiên thở dài một hơi.
Sau khi nghe Tử Dương chân quân giảng kinh, thời gian vừa vặn đến buổi trưa, chính là giờ tốt để tu luyện “Tàn Hà Kinh”, Thái Bình liền dựa theo cảm ngộ hôm nay mà bắt đầu luyện tập.
Lại không nghĩ tới, cố gắng suốt một canh giờ, kết quả vẫn như cũ không thể dựa theo miêu tả của “Tàn Hà kinh” đem thiên địa linh khí dẫn nhập vào cơ thể để luyện hóa thành chân khí.
“Xem ra chỉ có thể dưa vào phương thuốc của Linh Nguyệt tiên tử thôi”.
Thái Bình lau mồ hôi trên trán, có chút không cam lòng nói.
Lần thử nghiệm này làm hắn rõ ràng cảm nhận được, thể chất Bạch Cốt khó tu luyện đến nhường nào.
Nghĩ tới đây, hắn âm thầm hạ quyết tâm lần nữa lấy ra gương đồng, đặt một đồng tiền công đức lên đó.
“Thanh Trúc Cư Hứa Thái Bình, tìm ta có chuyện gì?”
Thanh âm của kính linh trong gương đồng vang lên.
“Huyền Kính đại nhân, ta muốn mua một ít dược liệu và hạt giống thảo dược”.
Thái Bình trả lời.
“Cấp bậc hiện tại của ngươi chỉ có thể mua dược liệu cùng hạt giống ở Bách Thảo Đường dưới chân núi, sau khi người chọn xong thuốc trong danh mục thuốc của Bách Thảo Đường, sẽ có linh cầm đưa đến viện cho ngươi”.
Khi tiếng nói của kính linh phát ra, đồng thời một phần danh mục thuốc cũng hiện lên trên gương đồng.
“Đa tạ Huyền Kính đại nhân”.
Thái Bình nói tiếng cảm ơn, sau đó bắt đầu tìm kiếm.
Tốn thời gian một nén nhang, Thái Bình cuối cùng cũng gom đủ dược liệu trên phương thuốc của Linh Nguyệt tiên tử, vì không để người khác nhìn ra phương đó, hắn còn bỏ thêm vào dược liệu không đáng tiền vào bên trong, đồng thời còn sửa lại định lượng của từng loại thảo dược.
Về phần dược liệu và hạt giống của dược viên, hắn chỉ chọn ‘Cửu Diệp Tử Tô’, mua bấy nhiêu có thể đủ trồng có ba mẫu đất trong dược viên.
Chọn như vậy cũng là có lý do riêng.
Căn cứ vào ghi chép về việc trồng thuốc trong ngọc giản truyền công kia, lá, thân và quả của Cửu Diệp Tử Tô đều có thể làm vị thuốc, lá có thể làm đồ ăn cao cấp, giá hạt giống lại có giá rẻ nhất trong tất cả các linh dược, dễ sinh trưởng, chu kỳ từ này mầm đến kết quả chỉ có ba tháng, núi Vân Lư bốn mùa đều giống mùa xuân, đủ để trồng 3 vụ.
Khuyết điểm duy nhất là giá thành quá thấp.
Bình thường thì mỗi mẫu Cửu Diệp Tử Tô hàng năm có thể đổi lấy 30 đồng tiền công đức của Thanh Huyền môn, thấp hơn nhiều so với những vườn kinh dược khác.
Phải biết rằng, ở Thanh Huyền môn, mỗi một vị đệ tử ký doanh ngoại môn một năm cần phải nộp 120 đồng tiền công đức.
Dưới tình huống bình thường, cho dù cả 3 mẫu đất đều dùng để trồng Cửu Diệp Tử Tô, Thái Bình cũng không gom đủ số tiền công đức cần giao cho tông môn.
Nhưng hắn đã có trận pháp của Linh Nguyệt tiên tử bố trí trong dược viên, mọi thứ đã thay đổi.
Dựa theo cách nói của Linh Nguyệt tiên tử, vườn thuốc sau khi được bố trí linh trận,trong vòng 3 năm thu hoạch sẽ tăng lên gấp 3, như vậy hắn trồng Cửu Diệp Tử Tô là có lời nhất.
“Nếu không có gì xảy ra, ba mẫu ruộng qua ba mùa sẽ đổi được 270 đồng tiền công đức, trừ ra 20 đồng tiền vốn cùng tiền cần nộp hàng năm 120 đồng, mình vẫn còn dư lại 130 đồng, đến lúc đó có thể mua được hạt giống tốt hơn, hoặc có thể dùng tiền tư đi mua sắm một ít công pháp bùa chú”.
Sau khi trả tiền cho gương đồng xong, Thái Bình cầm lấy giấy bút nghiêm túc nhớ lại sổ sách.
“Mua xong dược liệu và hạt giống, hiện tại chỉ còn 3 đồng tiền công đức thôi, may mà trước đó đã mua một vại gạo, dầu muối cũng đầy đủ cả, đến lúc đó lại vào trong núi bẫy thú rừng kiếm chút thịt, hẳn là có thể chống đỡ đến mùa đầu tiên của Cửu Diệp Tử Tô”.
Hắn vừa ghi sổ vừa thầm tính toán trong lòng.
Lựa chọn Cửu Diệp Tử Tô làm hạt giống, còn có một nguyên nhân rất lớn đó chính là nó trưởng thành nhanh, có thể khiến hắn đổi tiền công đức trong vòng 3 tháng, từ đó đổi lấy dược liệu tu luyện.
Về phần phần chủng cần tới chân hỏa phù, hôm qua hắn có hỏi kính linh nhận được câu trả lời là bắt buộc phải nhập môn một năm sau mới có thể mua loại vật phẩm này, hơn nữa chỉ mua được loại bình thường, giá tiền cũng hơn 1000 đồng tiền công đức, thời gian ngắn hăn căn bản không mua nổi.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ba mẫu ruộng thuốc Cửu Diệp Tử Tô tam quý được rồng có thể đổi ít nhất hai trăm bảy mươi đồng Tiền công đức, trừ hai mươi đồng chi phí và một trăm hai mươi đồng cần nộp hàng năm, mình sẽ còn một trăm ba mươi đồng, sang năm có thể mua giống thuốc tốt hơn, nói không chừng còn có thể dư một ít để mua công pháp và bùa chú”.
Sau khi nộp tiền cho gương đồng, Hứa Thái Bình cầm lấy giấy và bút, nghiêm túc ghi chú sổ sách.
“Mua dược liệu và giống thuốc xong, hiện giờ chỉ còn ba đồng tiền công đức. May mà mình đã mua sẵn một hũ gạo, dầu và muối cũng đầy đủ, đến lúc đó đi lên núi đặt mấy cái bẫy, bắt một ít thịt rừng thì hẳn sẽ có thể chịu được đến khi Cửu Diệp Tử Tô đầu mùa trưởng thành”.
Hắn vừa ghi sổ, vừa tính nhẩm trong lòng.
Một trong những nguyên nhân lớn nhất mà hắn chọn Cửu Diệp Tử Tô làm hạt giống đó là do nó trưởng thành rất nhanh, có thể giúp hắn đổi được công đức cấp tốc trong vòng ba tháng, từ đó đổi lấy dược liệu dùng để tu luyện.
Về phần chân hoả phù cần dùng cho việc phân loại, hôm qua hắn đã hỏi kính linh rồi, nhận được câu trả lời chắc chắn rằng sau một năm nhập môn mới được phép mua những vật phẩm như bùa chú. Hơn nữa, ngay cả chân hoả phù loại bình thường nhất cũng có giá từ một nghìn đồng tiền công đức trở lên, tạm thời hắn không mua nổi.
“Ừm, đợi sau khi thu hoạch, mình còn phải tính đến việc tiết kiệm tiền mua chân hoả phù”.
Hứa Thái Bình lại ghi chú điều này vào sổ.
...
Chạng vạng tối hôm sau.
Một con linh cầm xám ngậm một bao tải lớn đứng trước sân nhà của Hứa Thái Bình.
Cuối cùng hạt giống và dược liệu mà hắn mua cũng đã được giao đến nơi.
Sau khi hơi tiếc đưa cho hạc xám một đồng tiền công đức, Hứa Thái Bình cầm dược liệu đi vào phòng ngủ của mình.
Đây là số dược liệu mà hắn đã chuẩn bị từ trước cho việc ngâm thuốc.
“Trên đơn thuốc Linh Nguyệt tiên tử đưa có nói, bộ dược liệu này là tài liệu bình thường, để phát huy dược hiệu thì cần phải cho dược liệu vào dựa theo thời gian và thứ tự trên đơn thuốc”.
Sau khi phân loại dược liệu và đặt lên chiếc cân cũ trong phòng để cân, Hứa Thái Bình đứng trước bàn, thầm nhớ lại thời gian và thứ tự cho thuốc vào.
“Chắc không còn vấn đề gì nữa”.
Một lát sau, Hứa Thái Bình thầm gật đầu như thể đang cổ vũ cho mình.
Tiếp theo, hắn cầm lấy một loại dược liệu đặt trên giấy dầu rồi bỏ hết vào trong bồn tắm đang bốc hơi nóng kia, sau đó bắt đầu bẻ ngón tay đếm nhẩm: “Tám, bảy, sáu...”
Khi đếm ngược đến số một, Hứa Thái Bình nhanh chóng bỏ loại dược liệu thứ hai trên bàn vào bồn tắm.
Khi loại dược liệu thứ hai được bỏ vào, nước nóng trong bồn tắm đột nhiên nổi bong bóng, sau đó phát ra một mùi thơm lạ như hoa lan và xạ hương.
“Có vẻ như không làm sai”.
Hứa Thái Bình mừng rỡ, tiếp tục bỏ thêm một loại dược liệu khác vào.
...
Một nén nhang sau.
Khi tất cả các loại dược liệu đều được bỏ vào bồn tắm theo chỉ dẫn trên đơn thuốc, Hứa Thái Bình nhìn thấy nước nóng trong veo lúc này đã biến thành một loại dịch màu trắng sền sệt.
“Màu nước thuốc trắng muốt như ngọc, đặc sệt như hồ, giống như những gì đơn thuốc nói”.
Hứa Thái Bình thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất nhìn từ bên ngoài, Tẩy Tủy Phạt Cốt Thang do hắn điều chế đã thành công.
Ngay sau đó Hứa Thái Bình nhanh chóng cởi quần áo trên người, để lộ thân hình gầy gò, trần truồng ngâm mình trong Tẩy Tủy Phạt Cốt Thang.
“Chậc chậc chậc...”
Có thể là vì dược lực, dù đã qua một nén nhang, nước thuốc trong bồn tắm vẫn còn rất nóng, Hứa Thái Bình bị bỏng đến mức không nhịn được nhe răng trợn mắt.
Nếu không phải do trên đơn thuốc ghi rằng nếu dừng lại giữa chừng, dược hiệu sẽ giảm đi rất nhiều, thì chắc có lẽ lúc này hắn đã ra khỏi bồn tắm rồi.