Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Khóe miệng Lý Huyền giật giật, thầm nghĩ: "Sao thằng nhóc này lại có cảm giác như là khí vận chi tử vậy? Chắc chắn là ảo giác!"
"Ừm, đồ nhi ngươi có chí khí này, rất không tệ."
Lý Huyền thấy trong mắt Hứa Viêm vẫn còn chút chán nản, bèn nói tiếp: "Từ hôn đối với ngươi mà nói, chưa hẳn không phải là chuyện tốt, phải biết trải qua trắc trở mới có thể phấn dũng tiến lên."
"Thiên kiêu thời xưa, không ai là không phấn khởi từ trong trắc trở."
"Con đường tu luyện, chú trọng chữ 'Ngộ', tâm cảnh sáng tỏ, cảm ngộ tự đến!"
Vỗ vai Hứa Viêm, Lý Huyền nghiêm mặt nói: "Đồ nhi, có câu 'trong lòng không nữ nhân, tu luyện như có thần', ngươi bị từ hôn, trong lòng không vướng bận nữ nhi, không còn tạp niệm, tu vi tất sẽ có bước tiến vượt bậc!"
Hứa Viêm tinh thần phấn chấn, miệng lẩm bẩm: "Trong lòng không nữ nhân, tu luyện như có thần?"
"Sư phụ, con có chút ngộ ra rồi, đa tạ sư phụ dạy bảo!"
Y cung kính hành lễ.
"Sư phụ, đồ nhi đi tu luyện đây!"
"Ừm, đi đi."
Lý Huyền gật đầu, trong mắt có chút hồ nghi: "Tên đồ đệ ngốc này của ta, không lẽ thật sự trong lòng không còn nữ nhân, đầu óc chỉ toàn tu luyện chứ? Tạo nghiệt rồi, ta không nên lỡ lời!"
Hứa Viêm đến nơi tu luyện, vào thế trung bình tấn, ánh mắt kiên định.
"Sư phụ nói đúng, trải qua trắc trở mới có thể phấn dũng tiến lên!"
"Trong lòng không nữ nhân, tu luyện như có thần... Ta hiểu thâm ý của sư phụ, là lấy nữ nhân để ví với tạp niệm, đối với nam tử trạc tuổi ta mà nói, nữ nhân chính là tạp niệm lớn nhất!
"Chỉ cần ta khắc phục được tạp niệm lớn nhất này, tâm không vướng ngoại vật, nội tâm sáng tỏ, cảm ngộ tự nhiên sẽ tăng lên, tu luyện tất sẽ nhanh hơn!"
Khí huyết vận chuyển, bắt đầu luyện cốt.
Đột nhiên trong đầu Hứa Viêm lóe lên linh quang: "Sư phụ nói, trong lòng không nữ nhân, tu luyện như có thần, có phải đang nhắc nhở ta, phương pháp luyện cốt hiện giờ của ta thực ra chưa lĩnh ngộ được tinh túy, cho nên luyện cốt mới chậm chạp như vậy?"
"Trọng ngộ, trọng ý, ta phải vứt bỏ tạp niệm, giữ cho ý niệm thanh minh, đi cảm ngộ sự thay đổi của khí huyết, tìm ra tinh túy của luyện cốt... Đây mới là thâm ý của sư phụ!"
Giờ phút này, Hứa Viêm tự mình suy diễn một phen, càng nghĩ càng cảm thấy mỗi lời nói cử chỉ của sư phụ đều ẩn chứa thâm ý.
"Sư phụ lĩnh tiến môn, tu hành tại cá nhân, sư phụ là cao nhân ẩn thế, phương pháp truyền thụ đều khác thường, sư phụ chú trọng chính là ngộ tính... Luôn luôn nhắc nhở ta phải ngộ cho nhiều!"
Nghĩ vậy, Hứa Viêm bắt đầu tỉ mỉ cảm ngộ khí huyết của bản thân, tỉ mỉ cảm ngộ sự thay đổi của xương cốt, dần dần tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong.
"Chỗ này có chút không đúng... Khí huyết vận chuyển chậm, thấm vào không đủ sâu, tôi luyện không đủ mạnh... Ta nên điều chỉnh lại."
"Tốc độ luyện cốt nhanh hơn rồi... Quả nhiên, sư phụ đang nhắc nhở ta chưa nắm giữ được tinh túy của luyện cốt!"
"Ta ngộ ra rồi! Đây mới là phương pháp luyện cốt chân chính!"
Một khắc nào đó, Hứa Viêm chỉ cảm thấy khí huyết vận chuyển trôi chảy, tốc độ luyện cốt tăng mạnh, khí huyết cũng theo đó mà cường đại hơn.
"Trong lòng không nữ nhân, tu luyện như có thần, sư phụ quả không lừa ta!"
Hứa Viêm kích động vô cùng.
"Cứ theo tốc độ này, năm sáu ngày nữa ta có thể luyện thành thiết cốt!"
"Kim cốt chắc không thành vấn đề, ta nhất định có thể sánh vai với thiên kiêu thời xưa!"
Hứa Viêm đắm chìm trong tu luyện, vật ngã lưỡng vong, đã không còn biết thời gian trôi qua.
Lúc chạng vạng.
Trong thôn đã bắt đầu tối đen.
Lý Huyền nhìn Hứa Viêm đang tu luyện, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc, tên nhóc này sao lại quên cả thời gian rồi?
Hơn nữa, dường như hắn vẫn luôn đứng trung bình tấn đến tận bây giờ?
Giữa chừng không nghỉ ngơi?
"Không thể nào? Cho dù ngày nào cũng đứng trung bình tấn quen rồi, cũng không thể đứng lâu như vậy mà không mệt."
"Có lẽ là lúc hắn nghỉ ngơi ta không để ý."
Lý Huyền đang định gọi Hứa Viêm thu công đi nấu cơm tối.
Nhưng lại nghĩ: "Tên đồ đệ ngốc này của ta bị từ hôn, trong lòng khó chịu, mượn tu luyện để giải sầu, thôi không làm phiền hắn nữa, tối nay tự mình nấu cơm vậy."
Thở dài một hơi, Lý Huyền tự mình đi nấu cơm tối.
...
Nửa tháng sau.
Kể từ khi Hứa Viêm trở về, nửa tháng nay Lý Huyền lại khôi phục cuộc sống nhàn nhã, mọi việc vặt đều có Hứa Viêm làm, căn bản không cần hắn phải bận tâm.
Gà nuôi ngày càng béo, đàn gà con lại lớn thêm một vòng.
Thậm chí còn nuôi thêm mấy con thỏ rừng.
Lý Huyền thầm cảm thán, tu luyện tuy là giả, nhưng Hứa Viêm cũng đã học được rất nhiều kỹ năng sống.
Nửa tháng qua, Hứa Viêm tu luyện càng thêm khắc khổ.
Cái tính cố chấp này, Lý Huyền nhìn mà cũng phải khâm phục, cũng không nỡ đả kích y, chỉ có thể thỉnh thoảng khích lệ vài câu!
Hoàn toàn không biết, Hứa Viêm đã tiến vào giai đoạn tu luyện đồng cốt.
Mà đối với Hứa Viêm mà nói, nửa tháng tu luyện này, thật sự như có thần trợ, phương pháp luyện cốt, một lần lại một lần cảm ngộ, tốc độ tôi luyện lại tăng thêm một bậc.
Mỗi một câu khích lệ của Lý Huyền, y đều suy nghĩ sâu xa, sau một hồi tự suy diễn và bổ sung, bỗng chốc lại ngộ ra!
Phương pháp tôi luyện khí huyết lại được điều chỉnh, tốc độ tôi luyện xương cốt lại một lần nữa tăng lên.
Mỗi lần như vậy, y đều kích động không thôi, hình tượng của sư phụ trong lòng y, đã không thể dùng hai chữ cao nhân ẩn thế đơn giản để hình dung được nữa.
"Sư phụ quả là cao thâm khó lường!"