Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Pháp lực lục tuyền ban cho thanh đoản kiếm tốc độ cực hạn.
"Cẩn thận!"
Lê Lăng kinh hô nhắc nhở.
Không kịp rồi, đoản kiếm đã đến sau lưng Lý Duy Nhất.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một cảnh tượng khiến ba người phía sau kinh ngạc đến rớt cả hàm đã xảy ra.
Chỉ thấy, Lý Duy Nhất vốn đang chạy trốn vội vã, bỗng quay ngoắt lại như tia chớp, tay như ảo ảnh, thế mà lại bắt được chuôi đoản kiếm đang bay tới, thu vào trong tay.
Trong lúc quay người tiếp tục chạy trốn, hắn lại ném ngược đoản kiếm về phía Hình Vạn Hưng.
Hình Vạn Hưng sợ hãi vội vàng né tránh, từ trên mái nhà rơi xuống, phần quần ở đùi bị lưỡi kiếm của đoản kiếm rạch một đường dài, bên trong lạnh toát.
Không mất mạng nhưng suýt nữa thì mất mệnh căn.
Hình Vạn Hưng chưa từng thấy thủ đoạn đoạt binh xuất thần nhập hóa như thế này, trán đổ mồ hôi lạnh, tu vi của đối phương cao đến mức nào?
Nhưng mà...
Hắn chạy cái gì chứ?
Lê Lăng cũng bị một chiêu này của Lý Duy Nhất làm cho kinh ngạc, trách móc: "Ngươi không nên giấu thực lực! Nếu trước đó chúng ta liên thủ, có lẽ có thể phản sát toàn bộ bọn chúng."
Lý Duy Nhất thi triển chính là "Linh Bảo Kiếp Nã" trong thập nhị tán thủ của Xiển Môn.
Theo hắn thấy, chính là nhờ thân pháp tốc độ của đai lưng kinh văn gia trì, mới đoạt binh thành công. Nếu không, một phàm nhân khai tam tuyền mà đoạt binh khí của cường giả khai lục tuyền thì chẳng phải chuyện hoang đường sao?
Lý Duy Nhất cảm thấy pháp khí thực sự quá hữu dụng, có thể khiến phàm nhân pháp võ tu bộc phát chiến lực không thuộc về cảnh giới của mình, không trách được Triệu Tri Chuyết khi nhắc đến pháp khí lại thận trọng nhắc nhở như vậy.
Đai lưng kinh văn chắc chắn có phẩm giai còn cao hơn cả găng tay chỉ bạc.
Nhan Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào nam tử bí ẩn quấn hắc kỳ, che kín mặt ở phía dưới, tu vi của đối phương sâu không lường được, rất có thể còn khó đối phó hơn cả Lê Lăng.
Quan trọng hơn, nam tử bí ẩn này cũng đã biết được bí mật của bọn họ, nhất định phải diệt khẩu.
Nàng lấy ra một nắm Thạch Hầu Phi Châm, pháp lực tụ lại ở đầu ngón tay, ống tay áo phất phơ, gần trăm chiếc phi châm không một tiếng động bắn về phía Lý Duy Nhất.
Lý Duy Nhất cảm nhận được nguy hiểm, không kịp né tránh, đành phải chống đỡ bằng cờ quỷ khoác trên người, rót pháp lực vào trong đó.
"Xoạt!"
Một luồng hắc vụ nồng đậm từ trong cờ quỷ trào ra.
Tất cả những chiếc Thạch Hầu Phi Châm đang bay tới đều rơi dừng ở trên mặt đất.
...
"Lại thêm một pháp khí."
Nhan Thanh Thanh kinh ngạc, cảm thấy khó tin, chưa từng gặp qua quái nhân như vậy.
Lê Lăng gần như cạn lời, nàng ta cảm thấy Lý Duy Nhất tâm cơ thâm sâu, rõ ràng có thực lực chống lại hai người phía sau nhưng lại để nàng ta, một người bị phi châm đâm thương, đứng ra đỡ đòn. Hơn nữa, trước mặt ca ca nàng ta, hắn còn giả vờ là pháp võ tu tam tuyền.
"Đừng để hắn chạy thoát, tu vi của hắn không cao." Hình Vạn Hưng không những không tức giận mà còn rất phấn khích.
Bởi vì tu vi của quái nhân kia không cao, hẳn chỉ mới khai ngũ tuyền, bắt hắn ta lại, có thể thu được nhiều pháp khí.
...
Phía trước tiếng nước ầm ầm, sắp sửa tràn ra khỏi Táng Tiên trấn, đến thác nước Sát Long Khẩu.
Lý Duy Nhất đột nhiên dừng lại.
Hướng ra khỏi trấn ở phía đông, dưới gốc cây hạnh ngàn năm, có một bóng người cao gầy mặc áo tăng đứng đó.
Đệ tử thứ bảy của Thạch Cửu Trai, Phương Thông, quay lưng lại với Lý Duy Nhất và Lê Lăng đang đuổi tới, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ xương bạc khổng lồ trong quan tài bạc trắng. Dưới ánh sáng bạc, bóng của hắn chiếu xuống đường phố, thẳng đến chân Lý Duy Nhất và Lê Lăng.
Đệ tử của Thạch Cửu Trai không xếp theo tuổi tác mà xếp theo tu vi cao thấp.
Tự nhiên, chiến lực của Phương Thông còn cao hơn Nhan Thanh Thanh.
"Tinh tú làm tim, bạc trắng làm cánh, hài cốt ngân cách (xương bạc) của Thiên tộc. Trong lịch sử dị giới quan từng xuất hiện một bộ như vậy, gây ra loạn chiến kéo dài hai mươi năm, không biết bao nhiêu tu sĩ muốn chiếm làm của riêng đã bỏ mạng."
"Nếu không mở quan tài này ra, giá trị ba mươi vạn vạn. Mở ra rồi, giá trị dâu chỉ mười vạn vạn."
Phương Thông lại nói: "Theo lý mà nói, xương bạc ở đây, viên Tiên Pháp Tinh Thần ở vị trí tim cũng phải ở trong quan tài. Ai trong các ngươi mở quan tài này ra?"
Giọng hắn rất trầm nhưng mọi người trong trấn đều có thể nghe rõ, thể hiện pháp lực thâm hậu.
Hình Vạn Hưng đuổi tới, bị lời nói của Phương Thông dọa sợ, lập tức giải thích: "Chuyện này không liên quan đến chúng ta! Nó đã bị bộ tộc Thương Lê mở ra từ trước, viên Tiên Pháp Tinh Thần ngươi nói, chắc chắn đã bị bọn chúng lấy đi trước rồi."
Phương Thông quay người, để lộ khuôn mặt dài như mặt lừa: "Tốt nhất là không liên quan đến các ngươi! Tiên Pháp Tinh Thần là bảo vật như vậy, đừng nói đến sư tôn, ngay cả Thiên Vương cũng phải bất chấp mọi giá để đoạt lấy, cả Nam Cảnh sẽ phải chấn động. Chuyện này, ta sẽ báo cáo sự thật lên trên."
Nhan Thanh Thanh nói: "Dù sao thì khi ta đến, quan tài đã được mở ra."
Hình Vạn Hưng thầm mắng một tiếng tiện nhân, rõ ràng có thể làm chứng cho hắn nhưng lại chọn cách không dính dáng gì. Hắn nhìn về phía Lý Duy Nhất và Lê Lăng, trong lúc cấp bách liền nghĩ ra kế: "Hai người này đến Táng Tiên trấn trước ta, hơn nữa trên người còn có nhiều pháp khí, rất có thể là lấy từ trong quan tài."