Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Cô vừa mới đọc phần đầu, viết về việc lão Diêm bị thương nặng nằm liệt giường, sòng bạc đến đòi nợ, ông ta tức giận liền chia nhà với đệ đệ.

Trùng hợp thay, tên đệ đệ của lão Diêm là Diêm Hoài An, tên cha cô là Diêm An, lấy vợ Lý thị, mẹ cô là Lý Tuyết Mai, có một cô con gái tên là Nhị Nha... Tên cô là - Diêm Ngọc.

Đúng vậy, bây giờ cô đã trở thành Nhị Nha!

Trong sách, Diêm Hoài An không chỉ nợ nần cờ bạc, gần như phá hết tài sản gia đình, sau khi chia nhà cũng không hối cải, ngược lại càng quá đáng hơn.

Số bạc ít ỏi mà lão Diêm cuối cùng chia cho hắn, hắn đều nướng sạch vào cờ bạc, Đại Nha, tức là con gái của lão Diêm bị người ta ức hϊếp, hắn vốn có cơ hội ngăn cản, nhưng vì căm hận huynh trưởng, hắn lựa chọn làm ngơ, mới dẫn đến bi kịch sau này.

Chuyện như vậy xảy ra, là nữ trưởng bối duy nhất trong họ hàng gần, Lý thị vốn cũng nên đến an ủi, Đại Nha có lẽ cũng sẽ không tự tử, nhưng Diêm Hoài An không cho phép, nhân lúc say rượu đã đánh Lý thị, còn khiến bà sảy thai...

Đúng vậy, còn có cả sảy thai!

Diêm Ngọc giật mình, không quan tâm đến những thứ khác, chạy một mạch về phòng.

Lúc này, Lý Tuyết Mai đang đứng trên tủ, cầm sào tre khua khoắng trên xà nhà.

"Đừng động!" Diêm Ngọc toát mồ hôi lạnh, thấy Lý Tuyết Mai ngạc nhiên nhìn lại mình, cô dịu giọng nói: "Nương, nương xuống trước đã."

Lý Tuyết Mai không cam lòng lại quét thêm hai lần, thấy thật sự không có gì, liền chống sào tre ngồi xuống, dịch người, chuẩn bị nhảy xuống.

Tủ không cao, dù là leo lên hay nhảy xuống đều rất dễ dàng.

Diêm Ngọc không dám để bà nhảy như vậy, nhỡ đâu trong bụng thật sự có em bé, nhảy xuống xảy ra chuyện gì thì sao, cẩn tắc vô áy náy!

“Nương, nương ngồi yên, ngồi vững, nghe con nói." Diêm Ngọc chạy tới, cánh tay nhỏ chỉ với tới bắp chân của bà.

Lý Tuyết Mai mệt mỏi rã rời, bèn ngồi xuống nghỉ một lát, bà nghĩ đến điều gì đó, mắt sáng lên, hỏi: "Con gái ngoan, con tìm được gì rồi à?"

Cô không chút do dự ôm lấy chân bà, ngẩng đầu, cười toe toét, đôi mắt cong cong như có ánh sao lấp lánh.

"Chúng ta có hệ thống rồi, hahaha!"

"Cái gì?" "Hả?" Lý Tuyết Mai và Diêm Hoài An vừa bước vào cửa đồng thời hỏi.

Cô kể lại việc nền tảng giao dịch hỗ trợ của nước Hạ đột nhiên xuất hiện, và việc họ đang sống trong một cuốn sách.

Thấy hai người đều ngơ ngác, cô còn dùng sào tre vẽ hình dạng màn hình trên mặt đất.

Một lúc sau, hai vợ chồng nhìn nhau.

Lý Tuyết Mai là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức ôm lấy bụng mình.

Run giọng hỏi: "Vậy là bây giờ em có thai rồi sao?"

Không có chút cảm giác nào, tất cả những điều này là thật sao?

Xuyên sách là thật sao? Mang thai là thật sao? Nền tảng là thật sao?

Có phải là ảo giác do con gái ngày đêm mong nhớ cái gọi là hệ thống tạo ra không?

Cha Diêm kích động không thôi, "Ôi chao vợ tôi ơi, em từ từ, nào, anh đỡ em, em dịch từng chút một, đúng rồi, như vậy đó."

Cẩn thận ôm bà xuống, nhìn bà ngồi xuống.

Cha Diêm lại nhớ lại những gì con gái vừa nói.

Hỏi: "Vậy sau đó thì sao? Phía sau viết gì?"

Bảo bối đã đọc cuốn sách này, thật tuyệt vời! Hóa ra người đại ca bệnh tật kia lại lợi hại như vậy, cuối cùng còn thay cả hoàng đế, thật đáng khâm phục!

Diêm Ngọc thở dài: "Phía sau con không đọc tiếp nữa, Diêm lão nhị quá cặn bã, lại trùng tên với cha, con không đọc nổi..."

Cho nên, cô chỉ đọc phần đầu.

Cuốn sách này lại được viết từ lâu rồi, phần đầu ngắn ngủi này, cô cũng không nhớ được nhiều.

"Như vậy cũng tốt rồi, hơn là không biết gì cả." Lý Tuyết Mai an ủi.

"Đúng vậy, ít nhất chúng ta biết, bệnh của đại ca không phải vấn đề, chắc chắn sẽ khỏi, còn có thể làm quan lớn, nhưng mà mất con mất vợ..." Diêm Hoài An nhíu mày, không nói tiếp được.

Về sự nghiệp, lão Diêm thành công, nhưng về mặt khác, ông ta thật đáng thương.

"Chúng ta đều biết rồi, đương nhiên phải tránh để những bi kịch đó xảy ra." Diêm Ngọc nói như lẽ đương nhiên: "Tên họ Lý kia không phải vô duyên vô cớ mà tìm đến tỷ tỷ, hắn muốn ép tỷ tỷ gả cho hắn, là muốn mười mẫu ruộng của nhà ta."

"Chuyện gì vậy? Kể rõ ràng xem nào." Lý Tuyết Mai nghiêm mặt nói.

"Con lại nhớ ra chút nữa, ruộng nhà ta ở đầu làng, ngoài nhà ta ra, đất xung quanh đều bị người ngoài làng mua hết rồi, người ta muốn gom lại thành một mảnh, xây dựng một trang trại nhỏ, dễ quản lý."

Chỉ đơn giản như vậy thôi.

Có quý nhân để mắt đến đất của huynh đệ nhà họ Diêm, hoặc không phải bản thân quý nhân, mà là quản gia bên dưới vì muốn tiện lợi, đã nói với lý trưởng, lý trưởng liền nghĩ ra chủ ý xấu xa này.

Bởi vì theo lẽ thường, mười mẫu ruộng của huynh đệ nhà họ Diêm, dù thế nào cũng sẽ không bán.