Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Không có nghe nói lúc trước có ai mở phó bản Cô bé quàng khăn đỏ.”
“Là lần đầu tiên mở, trận chiến sinh tử khu vực bình thường đều là phó bản hoàn toàn mới.”
“Cũng có thể là trùng hợp, tôi chỉ đoán bừa thôi.”
“Có thể đập bừa ba búa sao? Không đơn giản như vậy chứ.”
Lời nói của Tiểu Ngũ làm cho ba người khác cũng bắt đầu tự hỏi.
Trình Kiệt là người đầu tiên đáp lại.
"Không ngờ cậu lại hiểu biết về anh ta như vậy. Tiểu Ngũ, không phải là cậu lén xem lại cảnh quay của Trịnh Tuần chứ?"
Tuy rằng thái độ đối đãi của Minh Tước đối với Trịnh Tuần không có phản đối như Thanh Lam, nhưng mà không cổ vũ đội viên bắt chước hành vi của hắn.
Nói trắng ra là, loại người có phong cách lỗ mãng + đơn độc như Trịnh Tuần, dùng tốt sẽ là một thanh đao, dùng không tốt sẽ xé nát đội ngũ nhà mình.
Hiện tại chiến đội của các công hội lớn về cơ bản đã thành hệ thống, độ khó của phó bản càng ngày càng cao, cấp bậc của quái vật cũng càng ngày càng cao, nếu trong đội ngũ phối hợp không tốt, toàn quân bị diệt cũng không phải là chuyện mới mẻ gì.
Nhưng Trịnh Tuần rất đặc thù, công hội lớn nếu muốn thu nạp hắn vào, chỉ sợ sẽ phải điều chỉnh rất nhiều về nhân sự.
Minh Tước cần Trịnh Tuần, nhưng không cần nhiều Trịnh Tuần, cho nên không có gióng trống khua chiêng động viên mọi người đi nghiên cứu.
Tiểu Ngũ cân nhắc về điều đó nhưng không hé răng lời nào.
"Tôi...... Tôi vừa lúc gặp phát sóng trực tiếp, sau khi kết thúc lại nghiên cứu mấy lần."
"Ai, mấy thứ này có cái gì hay mà xem, xem một lần là được rồi" Trình Kiệt tùy ý khoát tay, lại nghĩ tới cái gì, "Nhưng mà Tiểu Ngũ này, lúc trước hình như tôi chưa từng gặp cậu? Là người mới bổ sung vào đội hai à?"
"Vâng, đúng vậy! Tôi không có tên tuổi gì, năng lực cũng không cao, anh Trình không biết tôi cũng, cũng bình thường."
Trình Kiệt có tính cách tùy tiện, không so đo bối phận giống như rất nhiều nòng cốt của các công hội. Ngoại trừ đôi khi nói chuyện không dễ nghe, thì suy cho cùng cũng là người dễ ở chung.
"Đừng câu nệ, sao có cảm giác như cậu hơi sợ tôi vậy? Tôi không quan tâm tiền bối hậu bối gì đó đâu."
"Vâng, vâng."
Tiểu Ngũ khúm núm.
Sau khi Tiểu Ngũ đáp lại, không biết có phải Trình Kiệt nhìn nhầm hay không, mà anh ta cứ cảm thấy ánh mắt Tiêu Tuấn nhìn anh ta có hơi kỳ quái.
"Anh sao vậy?" Anh ta kìm không được, thắc mắc cái gì liền hỏi cái đó.
"Không có gì" Tiêu Tuấn mỉm cười, "Chỉ là đột nhiên phát hiện đầu óc đơn giản cũng rất tốt."
"...Ngấm ngầm hại người?"
"Nghĩ nhiều rồi."
Vẻ mặt Trình Kiệt chẳng hiểu ra sao. Tiêu Tuấn từ trước đến nay luôn đa tâm hơn so với anh ta, anh ta chỉ xoay quanh người ta, nếu nói nhiều sẽ dễ dàng bại lộ chỉ số thông minh.
Anh ta mang theo đầy đầu dấu chấm hỏi, tầm mắt trở lại hình ảnh trực tiếp một lần nữa. Vừa nhìn, liền kinh hãi.
"Trời đất, Trịnh Tuần làm gì vậy? Buộc Boss nhảy lầu?"
Thời gian quay trở lại mười phút trước.
Trịnh Tuần thuận lợi tiêu diệt thầy giáo nam hung tợn trong lớp, sau đó đến phòng chứa đồ.
Trải nghiệm ở phòng chứa đồ càng quái dị hơn, Trịnh Tuần vừa nói một câu "Hồng Hồng, lên", thì Cô Bé Quàng Khăn Đỏ đã lấy ra một con dao phay từ chiếc giỏ trúc trang trí nơ bướm của mình, đẩy cửa xông thẳng vào.
Trịnh Tuần ở bên ngoài đóng cửa lại, khoanh tay dựa tường chờ.
Chưa đến hai phút, bên trong truyền ra tiếng gõ cửa lịch sự.
"Anh ơi, mở cửa cho em với."
Trịnh Tuần xoay người mở cửa, Cô Bé Quàng Khăn Đỏ đã tự làm sạch sẽ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, giơ cao tay trái muốn nắm.
Cánh cửa phòng chứa đồ lần này bị khép hờ, những chất lỏng đặc sệt chảy tràn ra theo khe hở.
Camera của Quạ Đen bay đi, cuối cùng đã ghi lại được cảnh tượng bên trong.
Mặc dù chỉ thoáng qua, khán giả nhìn thấy cảnh đó suýt chút nữa đã nôn ra.
“Vãi.”
“Chị Hồng có phải là quá hung hãn rồi không?”
“Dù sao cũng là cấp độ nguy hiểm cao. Lần trước nếu không phải Trịnh Tuần lợi hại, thì chính nó đã diệt cả đội rồi.”
“Thật đáng sợ...”
“Nhưng mà sao quyến giả này lại nghe lời như vậy? Tôi thấy có vài quyến giả còn đuổi theo cắn chủ nhân ấy chứ.”
“Thì là do Nhị Chùy dạy dỗ tốt chứ sao.”
“Hắn có thời gian đâu mà dạy? Chẳng phải vừa ra khỏi phó bản trước hai ngày là đến cái tiếp theo rồi sao?”
“Tôi nghe nói nếu cấp độ của người chơi rất cao, thì có thể áp chế quyến giả, khiến nó ngoan ngoãn nghe lời.”
“Vấn đề là, Nhị Chùy là người mới, có thể có được cấp độ cao như vậy sao?”
Trịnh Tuần tốn thời gian ngắn nhất, dẫn theo Cô Bé Quàng Khăn Đỏ đến cửa ải cuối cùng.
Không nằm ngoài dự đoán, boss cuối cùng, nữ sinh trung học họ Lương kia xuất hiện.
Lần này Trịnh Tuần không giống như lần trước, trực tiếp nhảy xuống từ trên lầu.
Tiểu Ẩn không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh hắn, hai tay quấn vào nhau, hơi sợ hãi nhìn bóng trắng ở phía xa.