Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

[Ổn rồi ổn rồi! Bên mình 3 đánh 2! Tin được không đây, nhóm bạn xem livestream thật quá mạnh!]

[Cuối cùng cũng quăng được tảng đá treo trong lòng rồi! [Vui vẻ].GIF]

[Cô streamer này tay chân mảnh mai quá, lúc nãy tôi còn lo không biết cô ấy có đánh lại được Lưu Chấn không. Giờ thì "Anh trai Cà Rốt" đã đến chi viện rồi, chắc chắn có thể cho Lưu Chấn một trận tơi bời hoa lá!]

“Thằng nhãi này ở đây ra vậy, phá chuyện tốt của tao? Muốn chết à!” Lưu Chấn quay phắt lại, trợn mắt hung dữ nhìn anh trai 1m90. Tay cậu ta lóe lên ánh lạnh của kim loại.

Cậu ta bất ngờ xoay người, vung dao chém thẳng về phía 1m90!

[Ối trời ơi, Lưu Chấn có dao!]

[1m90, tránh mau!]

[Aaaaa, giết người rồi, có người định giết người!]

[Giải cứu Cà Rốt, giải cứu Cà Rốt!]

[Bảo vệ Thố Thố nhà mình! Bảo vệ Cà Rốt nhà mình!]

[Đừng hoảng loạn, đừng hoảng! 1m90 nhà mình vừa khỏe vừa ngầu, tay không chặn dao, đánh cho Lưu Chấn không trượt phát nào luôn!]

Ngay lúc dòng bình luận bay đầy màn hình livestream, giây tiếp theo, tất cả đột ngột dừng lại.

Bởi vì…

Tất cả người xem đều cùng lúc nhìn thấy trên màn hình livestream:

Cô gái vốn bị xem là yếu ớt, không thể tự bảo vệ bản thân, cô ấy... cô ấy...

Cô ấy lại một tay nhấc bổng một gã đàn ông to xác lên khỏi mặt đất!

Thiếu nữ giẫm chân lên ghế, tay phải túm cổ áo sau của Lưu Chấn, nhấc bổng cậu ta lên không trung.

Thậm chí cô còn lắc lắc vài cái như đang đùa giỡn với món đồ chơi không đáng nhắc tới.

Lưu Chấn ngơ ngác, mặt đơ như tượng, rõ ràng vẫn chưa kịp hoàn hồn từ cơn sốc.

Khi nhận ra chuyện gì đang xảy ra, cậu ta thấy tôn nghiêm đàn ông của mình bị chà đạp thê thảm. Trong ánh mắt cậu ta hiện lên tia ác độc và tàn nhẫn.

Tay cậu ta lóe lên ánh sáng lạnh, nắm chặt con dao găm, bất ngờ vung xuống đầu thiếu nữ!

“Cẩn thận đó chủ phòng!” 1m90 hoảng hốt hét lên, vừa chạy điên cuồng về phía thiếu nữ.

Thế nhưng…

Chỉ thấy cô gái dùng một tay trái, nhẹ nhàng như không, chặn đứng cú chém hai tay của Lưu Chấn!

“Rắc!”

Một tiếng răng rắc vang lên giòn tan. Tất cả mọi người đều không kịp thấy cô đã ra tay thế nào, chỉ biết là trong nháy mắt, hai cánh tay của Lưu Chấn đã bị cô bẻ gãy cùng lúc!

“Aaaaaa!” Lưu Chấn không ngừng gào rú thảm thiết, hai tay hắn vặn vẹo theo một góc độ kỳ quái.

Lưỡi dao trong tay rơi xuống thảm, “cạch” một tiếng.

Cơn đau không thể diễn tả khiến cơ thể cậu ta co giật dữ dội giữa không trung, nhưng bất kể hắn giãy giụa thế nào… cũng không thoát khỏi được bàn tay phải của cô gái đang nắm chặt lấy cậu ta.

“Ồn ào quá.” Cô gái nhíu mày, nhấc tay trái lên ngoáy tai, rõ ràng đã mất kiên nhẫn.

“Bốp!”

Cô nắm tay trái lại, đấm thẳng vào mũi Lưu Chấn.

Sau âm thanh rạn nứt giòn tan, hai hàng máu mũi lập tức tuôn xối xả, chưa đầy vài giây, khuôn mặt Lưu Chấn đã loang lổ đầy máu.

“Aaaaa sốc chết tôi rồi!”

1m90 lao đến bên cạnh cô gái, ngẩng đầu thấy cảnh tượng kia, trợn trừng mắt rồi lập tức đổ uỵch xuống sàn.

Tang Nguyễn: “...”

Phòng livestream bùng nổ, hàng loạt bình luận bay kín màn hình:

[??????]

Tang Nguyễn ngẩng đầu liếc nhìn Giản Ninh và Lục Kiều vẫn đang căng thẳng đối đầu phía trước, tay phải cô tùy ý vung lên.

“Bốp!”

Thân thể Lưu Chấn vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp, bay xa mấy mét rồi va mạnh vào tường.

Cậu ta phun ra một ngụm máu lớn, rồi ngất xỉu tại chỗ.

Người xem trong phòng livestream hoàn toàn vỡ òa, bình luận nổ tung:

[Chủ phòng khỏe quá trời ơi!]

[Ngay cả Trình Giảo Kim chắc cũng phải lùi ba bước ấy chứ!]

[Mặt xinh như Điêu Thuyền, lực tay như Chung Vô Diệm, ai chịu nổi!]

[Mặt chủ phòng: Tui múa cho mọi người xem nhé. Tay chủ phòng: Không, tui muốn đập!]

[Được tặng một cú, cả đời không quên!]

[Thêm lần nữa đi, mạnh quá!]

[Ai muốn xung phong không!?]

[Ai muốn cản cô ấy thì nhớ xem lại xương mình có đủ cứng để chịu đòn không nha!]

[Thôi nào mấy ông, kéo đầu óc ra khỏi bản đồ Hẻm Núi Vương Giả đi!]

Tang Nguyễn khẽ vung tay chém nhẹ lên người Lục Kiều đang vung tay múa chân với Giản Ninh, lập tức khiến đối phương mềm nhũn, đổ bịch xuống thảm.

Giản Ninh run rẩy ngồi dậy, gương mặt trắng bệch không còn chút máu nào vì quá hoảng sợ.

Cô ấy thở hổn hển, vừa ngẩng đầu thấy Tang Nguyễn, lập tức nhào tới ôm chặt lấy cô, òa khóc như trẻ con.

“Hu hu hu hu, tiên nữ chủ phòng đến cứu tôi rồi…”

Giản Ninh vừa khóc vừa thở dốc, đôi mắt đỏ hoe, trông chẳng khác gì một chú thỏ con đang sợ hãi.

Tang Nguyễn đưa tay xoa nhẹ đầu Giản Ninh, vỗ vỗ lưng cô ấy như đang trấn an.

Sau đó, cô tiến lên mấy bước, nửa ngồi xổm xuống cạnh Lục Kiều, ánh mắt sắc lạnh lướt qua người đối diện.

Giản Ninh rụt rè đi theo sát phía sau Tang Nguyễn, không dám rời một bước, tay phải siết chặt lấy vạt áo cô.

Với một người vừa trải qua cú sốc quá lớn như Giản Ninh, lúc này, chủ phòng chính là nơi duy nhất khiến cô ấy cảm thấy an toàn.

Tang Nguyễn khoanh tay trước ngực, tay trái nhẹ nhàng xoa cằm, nhìn chằm chằm Lục Kiều. Cô gái này, có gì đó không ổn.

Ánh mắt cô dừng lại ở đôi mắt Lục Kiều, đột nhiên, ngón trỏ tay phải khẽ chạm vào giữa chân mày cô ta.

Từng chấm ánh sáng trắng lấp lánh như đom đóm bất ngờ tụ lại quanh đầu ngón tay cô, rồi nhanh chóng tan vào giữa trán Lục Kiều.

Biến mất không một dấu vết.

Ở thế giới nhỏ này, linh khí vẫn còn tồn tại. Dù cực kỳ thưa thớt, nhưng cũng đủ để Tang Nguyễn thi triển vài loại pháp thuật đơn giản.

Phòng livestream lại bùng nổ làn sóng bình luận:

[Trong không khí kia là gì vậy? Ánh sáng trắng?]

[Là đom đóm à?]

[Người lầu trên, não đom đóm nhà ai mà phát sáng dữ vậy trời?]

[Tôi có một giả thuyết liều lĩnh... có lẽ trên thế giới này thật sự tồn tại linh khí?]

[Đỉnh thật! Linh khí hồi sinh, liệu tôi có thể học ngự kiếm phi hành không?!]

[Không được, tôi sợ lắm rồi!]

[Mọi người bình tĩnh, chắc đây chỉ là một trò ảo thuật nho nhỏ của chủ phòng thôi mà.]

Thế nhưng, lời vừa dứt, người cho rằng đó chỉ là ảo thuật đã bị cảnh tượng tiếp theo "vả mặt" không thương tiếc.

Ngay khoảnh khắc linh lực nhập thể, trong mắt Lục Kiều đột nhiên hiện lên một làn khói đen mơ hồ, lượn lờ như đang tìm đường trốn thoát.

Tang Nguyễn hơi cau mày. Làn hắc khí này, chẳng hiểu sao lại mang đến cho cô cảm giác quen thuộc đến ghê tởm.

“Vèooooo!”

Khói đen bất thình lình thoát ra khỏi cơ thể Lục Kiều, bay vụt đi với tốc độ cực nhanh.

Thiếu nữ vung tay phải, một kết giới hình bầu dục lập tức hiện ra trong không trung, nhanh chóng giam cầm làn khói đang định bỏ trốn.

“Bùm!”

Khói đen va mạnh vào kết giới, phát ra những tiếng nổ lách tách rền rĩ.

Biết không thể thoát ra, nó bắt đầu rít lên những tiếng quái dị chói tai, trông chẳng khác gì một yêu xà đang gào thét trong tuyệt vọng, len lỏi khắp nơi trong kết giới, tìm lối phá vỡ.

Nhưng tất cả đều vô ích. Kết giới linh lực do thiếu nữ tạo ra, nó không thể nào thoát được.