Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Mập, ngươi nghĩ Yêu Ma Phù Ba Bang sẽ đến giết ngươi sao?" Kim Đồng Huyền hỏi.
"Rất có thể, đêm qua chúng không đến, có lẽ là do Lê Cửu đã chém một con Thủy Hầu Tử. Nhưng mục đích của Phù Ba Bang chưa đạt được, sớm muộn gì chúng cũng sẽ đến." Trần Ưng nói.
"Lát nữa cho những người khác về hết, ngươi ở lại Xuân Hoa phường một mình, nếu khhắn sợ Phù Ba Bang sẽ không đến."
Trần Ưng trợn tròn mắt: "Tiểu thư, như vậy không ổn lắm."
Kim Đồng Huyền nheo mắt, nhỏ giọng nói: "Ngươi không tin ta?"
"Tin." Câu trả lời của Trần Ưng nghe rất thiếu tự tin.
"Chỉ là một con Yêu Ma mà ngay cả võ giả Khí Huyết cảnh sơ kỳ cũng có thể chém được, ngươi nghĩ ta không đối phó được sao? Ta đã là Khí Huyết cảnh hậu kỳ! Lại còn tu luyện võ kỹ khắc chế Yêu Ma của Trừ Tà Ti! Thủy Hầu Tử cỏn con, không phải đối thủ của ta! Mục tiêu của ta là bắt được kẻ đứng sau! Xem có thể moi ra được bí mật gì không." Kim Đồng Huyền nghiêm giọng nói.
Nghe vậy, Trần Ưng cũng yên tâm hơn phần nào.
Khí Huyết cảnh hậu kỳ đã sánh ngang với Đường Chủ của Hắc Hồ Bang, huống hồ Kim Đồng Huyền còn gia nhập Trừ Tà Ti, về khả năng giết Yêu Ma, e rằng ngay cả những Đường Chủ dày dạn kinh nghiệm cũng không sánh bằng nàng.
Nếu ngay cả Kim Đồng Huyền cũng không bảo vệ được hắn, vậy thì trong Hắc Hồ Bang cũng chẳng có mấy ai làm được!
Cẩn thận, hắn nhỏ giọng đề nghị: "Tiểu thư, để Lê Cửu và Lão Lưu ở lại đi, nếu Yêu Ma tấn công, Lê Cửu còn có thể giúp tiểu thư."
"Để Lão Lưu lại làm gì?"
"Hắn chạy không nhanh bằng ta." Trần Ưng thành thật trả lời.
Gặp phải cường địch, không cần phải chạy nhanh hơn địch, chỉ cần chạy nhanh hơn đồng bọn là được.
Được Kim Đồng Huyền đồng ý, Trần Ưng đuổi phần lớn bang chúng đi, chỉ để lại Thủ lĩnh mặt sẹo và Lê Cửu.
Ngày đầu tiên, Trần Ưng căng thẳng cả ngày, nhưng Yêu Ma không đến.
Ngày thứ hai, Yêu Ma cũng không đến.
Ngày thứ ba, thứ tư, thứ năm...
Liên tiếp năm ngày, không có gì khác thường.
Kim Đồng Huyền cũng bắt đầu nghi ngờ, liệu có phải Phù Ba Bang sợ chuyện Yêu Ma bại lộ, nên tạm thời dừng tay, tránh mũi nhọn hay không.
Lúc hoàng hôn, Bạch Vũ ôm một cái rương, bước vào Xuân Hoa phường.
"Ồ, Tiểu Bạch, vào chơi à?" Thủ lĩnh mặt sẹo cầm chai rượu, lờ đờ nói với Bạch Vũ.
"Không, ta còn việc lão đại giao phó chưa hoàn thành." Bạch Vũ dùng đầu gối nâng cái rương lên, cảm thấy cánh tay nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Thủ lĩnh mặt sẹo tặc lưỡi hai tiếng: "Gấp cái gì, lão đại nhà ngươi bớt ăn một chút cũng là cứu mạng hắn đấy. Tu luyện Ma Công nếu sơ sẩy sẽ bạo thể mà chết, Khí Huyết cảnh đúng là cảnh giới tu luyện đầu tiên, nhưng cũng không dễ đột phá như vậy. Ta tu luyện gần bảy năm, vẫn chỉ là Khí Huyết cảnh sơ kỳ."
"Lão đại nhà ta không giống người khác."
"Đều giống nhau cả thôi, ngươi còn nhỏ, sau này sẽ hiểu. Kẻ tu luyện Ma Công, nào có kết cục tốt đẹp. Đệ đệ ruột của ta cũng tu luyện Ma Công, năm đầu tiên thì không sao, năm thứ hai đột nhiên bạo tễ mà chết, ta là đại ca còn phải lo hậu sự cho nó, thật là..."
Rắc!
Một đôi bàn tay màu xanh lục không biết từ lúc nào đã túm lấy đầu Thủ lĩnh mặt sẹo, cổ hắn đã bị vặn thành hình xoắn ốc.
Đồng tử Bạch Vũ co rút lại, thầm mắng mình sao lại xui xẻo như vậy, mấy ngày rồi lại gặp Yêu Ma.
'Lão gia ơi! Nhớ phù hộ ta! Năm sau ta nhất định sẽ thắp hương cho ngài!'
Bạch Vũ vừa cầu nguyện trong lòng, vừa lùi dần về góc khuất, cố gắng tránh khỏi tầm nhìn của Yêu Ma.
A!
A a a!
Tiếng hét thất thanh phá tan ý nghĩ của Bạch Vũ.
Các cô nương trong Xuân Hoa phường sợ đến mức mặt mày tái mét, run rẩy như cành liễu, không màng hình tượng, nhấc váy chạy tán loạn, bộc phát tiềm năng kinh người, bỏ lại đám khách quen phía sau.
Thi thể Thủ lĩnh mặt sẹo rơi xuống đất, Bạch Vũ vừa vặn chạm mắt với Thủy Hầu Tử.
"Nguy rồi!"
Thủy Hầu Tử sải bước, đôi chân màng đạp xuống đất, phát ra tiếng bạch bạch như tiếng chuông báo tử của vong linh.
Chưa kịp lại gần, cái lưỡi dài đã phóng ra.
"Cuối cùng cũng đợi được ngươi!"
Một tia sáng đỏ lóe lên.
Kim Đồng Huyền lóe người đến trước mặt Bạch Vũ, loan đao trên tay nhỏ máu, nửa đoạn lưỡi của Yêu Ma nằm co giật trên mặt đất.
"Đợi đến mức ta mất hết kiên nhẫn rồi, lũ súc sinh!"
Đôi mắt Kim Đồng Huyền chuyển sang màu đỏ như máu, loan đao như vầng trăng khuyết, vừa xinh đẹp vừa nguy hiểm.
Trăng khuyết xoay tròn, đao quang như bóng.
Cánh tay phải màu xanh lục của Yêu Ma bị chém bay!
Rơi xuống đất, Kim Đồng Huyền dẫm lên cánh tay Yêu Ma, loan đao trên tay biến thành hai thanh, một trái một phải. Loan đao bên phải dài hơn, có rãnh máu, loan đao bên trái cong vào trong, thích hợp để chém gần. Thủy Hầu Tử nổi giận, dường như mất hết lý trí, đôi mắt xanh lục dựng đứng tràn đầy oán hận và lửa giận.