Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Nhưng cũng không cần phải lo lắng quá, cứ chờ là được, hẳn là vị Tiêu Ninh Chân Nhân kia cũng phát hiện ra điều bất thường rồi.”
Trương Vân Lộ nhìn lên bầu trời, trong mắt tràn đầy lo âu. Bất kể tin tức này là thật hay giả, một kẻ chỉ có cảnh giới Luyện Khí như nàng thì có thể làm gì chứ?
Mà những người nhìn lên bầu trời xung quanh cũng đều cho rằng hư ảnh rồng phượng kia là “hiệu ứng đặc biệt” do đại tu sĩ Phản Hư cảnh mang theo khi ra sân.
Rất nhiều người đều lấy điện thoại ra chụp ảnh, còn có người giẫm phi kiếm bay lên không trung tìm kiếm góc độ thích hợp, nhưng rất nhanh đã bị bảo vệ Kim Đan kỳ đuổi xuống.
Trong đám này có mấy tên côn đồ nhuộm tóc vàng, nhìn cà lơ phất phơ, chất liệu phi kiếm bọn họ khống chế chế đều rất bình thường, nhưng lại phát ra thanh âm như sấm sét, còn kèm theo các loại hiệu ứng ánh sáng làm người ta hoa cả mắt.
“Phi kiếm của những người kia là sao?”
Trong lòng Trương Vân Lộ có chút bối rối, nhưng nghe thấy câu hỏi thì vẫn trả lời theo bản năng: “Đó là phi kiếm mô phỏng, gọi là【Bản phỏng chế Lôi Âm kiếm khí】thôi, ngoài ra không có tác dụng gì.”
Trong lòng Từ Hình lập tức hiểu rõ, hóa ra thứ này là phiên bản đồ chơi của tu hành giả.
“Nghe nói một số đại sư mô phỏng phi kiếm còn có thể phỏng chế kiếm ý của kiếm tu đỉnh cấp. Sử dụng phi kiếm được bọn họ mô phỏng, dù người sử dụng có là gà mờ hoàn toàn chưa từng tu hành kiếm đạo, cũng có thể phóng ra Lôi Âm kiếm khí chân chính, thậm chí hiệu quả còn lợi hại hơn cả cảnh giới của người sử dụng nữa.”
Chỉ có điều giá cả không phải người bình thường có thể chịu nổi.
“Mà ngươi không phải tu sĩ Kiếm Tông sao? Sao lại chưa từng nghe nói đến những thứ này?”
“Ta thường xuyên bế quan, mấy năm qua không chú ý đến ngoại giới lắm.”
Trương Vân Lộ cũng không nghi ngờ, chỉ nghĩ hắn là loại tu sĩ chuyên tâm khổ tu không để ý tới chuyện bên ngoài.
Keng ~ keng ~ keng ~
Ba tiếng chuông cổ xưa liên tục ngân dài, con ngươi Trương Vân Lộ co rụt cả lại, chỉ thấy hư ảnh rồng phượng trên bầu trời đã ghé sát lại gần nhau, thanh quang trong vắt, một lá cờ nhỏ màu trắng bạc cũng hiện ra từ chính giữa.
Trong thành phố Huyền Kiếm, bất kể tu vi cao hay thấp, tất cả mọi người đều bị thứ này hấp dẫn.
Chỉ thấy toàn thân chiếc cờ nhỏ nọ có một vầng hào quang lóng lánh không ngừng lưu chuyển, thanh quang chiếu rọi, vô số Thần Linh uy nghiêm hiển hóa, ngồi ngay ngắn trên đỉnh mây, quan sát cả tòa thành thị.
Mỗi tu sĩ khi đối mặt với “Thần Linh” chỉ cảm thấy thần quang trong đáy mắt “Thần Linh” chính là đạo lý đại đạo, cảm nhận được đại tiêu dao, đại tự tại từ sâu trong thần hồn.
Bởi vì không hề phòng bị nên chỉ trong chớp mắt, bảy phần tu sĩ trong thành phố Huyền Kiếm đã trầm mê vào trong đó, hồn phách sắp thoát ly thể xác.
Trương Vân Lộ cúi thấp đầu, chỉ cảm thấy bên tai vang lên từng chuỗi Phạn âm, nhưng nàng vẫn dùng ý chí của bản thân gắt gao đè nén xúc động muốn ngẩng đầu lên.
Từ Hình nhìn chằm chằm vào nàng chừng mấy giây, sau đó khẽ gật đầu, dù có hắn trợ giúp, nhưng không ngờ nàng vẫn có thể kiên trì được lâu như vậy.
Tiểu cô nương này có duyên phận với hắn, tâm tính cũng không tệ lắm.
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn sang một bên, đó là vị trí của tòa nhà thị chính.
Chẳng lẽ Tiêu Ninh Chân Nhân cảnh giới Phản Hư kia còn chưa phát hiện được dị tượng này?
Đệ tử Tiên tông hiện nay đều kém cỏi như vậy sao?
...
Trong văn phòng của Thị trưởng, Tiêu Ninh Chân Nhân đang đứng bên cửa sổ với vẻ mặt nghiêm túc. Trên thực tế, từ thời điểm trên bầu trời xuất hiện dị tượng gã đã cảm thấy không đúng rồi, tới sau khi lá cờ nhỏ nọ hiện ra, gã lại càng thêm chắc chắn với suy đoán của mình.
Vạn Hồn Phiên!
Hiện giờ lại có người dám luyện loại pháp khí mất nhân tính này?
Thị trưởng Hóa Thần kỳ và một số đệ tử Thái Thượng Đạo Tông đang có mặt tại đây đều lẳng lặng đứng phía sau gã, không nói một lời.
Bỗng nhiên, một tu sĩ Hóa Thần kỳ của Thái Thượng Đạo Tông tiến lên một bước.
“Sư thúc, ta đã báo cáo tình hình tại thành phố Huyền Kiếm cho tông môn, nhưng có đại tông Ma đạo phong tỏa phụ cận khiến cho quân chi viện cần phải tốn chừng ba phút nữa mới đến được.”
Hả?
Nếu đã bị phong tỏa thì sao ngươi có thể thông báo cho tông môn được?
Tiêu Ninh Chân Nhân quay đầu lại, chỉ thấy vị sư điệt vừa nói chuyện kia đột nhiên ngã xuống đất, trực tiếp biến thành một hạt đậu lớn chừng ngón cái.
Tát Đậu Thành Binh!
Mẹ nó!
Quả nhiên không phải bản thể!
Bởi vì đại tông Ma đạo phong tỏa hư không, bởi vậy cũng cắt đứt khả năng khống chế của tu sĩ Hóa Thần kỳ này với hóa thân của gã.
Phốc! Phốc!
Lại vài tiếng liên tiếp vang lên, trong số những tu sĩ còn lại, có kẻ biến thành người giấy, có kẻ biến thành con rối, cũng có người trực tiếp tiêu tán.