Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Mẹ nó!

“Con mẹ nó! Đúng là đồ nghèo kiết xác! Đồ quỷ nghèo chết tiệt, ngươi còn luyện Vạn Hồn Phiên cái quái gì chứ! Hôm nay đạo gia ta sẽ tiễn ngươi xuống dưới gặp tổ tiên!”

Các loại ô ngôn uế ngữ hoàn toàn không có giới hạn trực tiếp truyền ra từ trong miệng Tiêu Ninh Chân Nhân, khiến ngay cả thanh niên Ma tu đối diện gã cũng bị mắng tới đờ người.

“Chân Nhân như thế không khỏi hơi mất đi phong thái... Mẹ nó!”

Chỉ thấy mi tâm Tiêu Ninh Chân Nhân bừng lên tử quang, kiếm ý huy hoàng phóng lên tận trời.

Thái Hư Phá Tà kiếm khí!

Vù vù ~ Toàn bộ thành phố như bị đông cứng, trực tiếp biến thành một mảnh trắng đen, chỉ có một tia tử quang kia là càng thêm chói mắt.

Động tác của tất cả mọi người trong trường học đều dừng lại ở khoảnh khắc tia kiếm khí nọ bắn ra, người duy nhất không bị ảnh hưởng chỉ có Từ Hình và Trương Vân Lộ.

“Đừng nhìn ta, nhìn bọn họ ấy.”

Nghe vậy, Trương Vân Lộ lập tức thay đổi tầm mắt hướng lên bầu trời, trong lòng càng thêm chắc chắn.

“Trảm!”

Trong thế giới đen trắng, kiếm khí màu tím tựa như du long, gào thét lao nhanh như muốn xé nát thanh niên Ma tu kia.

Răng rắc!

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, dường như trên bầu trời có thứ gì đó vỡ vụn, một bàn tay cuồn cuộn ma khí thò ra từ giữa hư không, thẳng thừng bóp nát tia kiếm khí kia rồi đập về phía Tiêu Ninh Chân Nhân.

Cấp độ trên cả Phản Hư cảnh!

Có đại năng ra tay!

Biến cố tới quá nhanh, Tiêu Ninh Chân Nhân hoàn toàn không kịp phản ứng, mắt thấy gã sắp chết... bỗng nhiên, tia Thái Hư Phá Tà kiếm khí trước đó bị bóp nát lại một lần nữa tụ hợp, biến thành một luồng kiếm khí càng cường đại gấp mấy chục lần so với trước đó, khiến ngay cả bàn tay ma khí kia cũng bị ảnh hưởng mà trở nên chậm chạp hơn rất nhiều!

Trong nháy mắt tiếp theo, kiếm khí chém xuống.

Grào! Một tiếng gầm tràn ngập thống khổ tựa như tiếng thú rống lại tựa như không phải truyền ra, không trung vỡ vụn cũng khôi phục nguyên trạng. Bàn tay ma khí khổng lồ bị chém rụng đã nhanh chóng biến thành kích thước như cánh tay bình thường, rơi vào hố sâu dưới lòng đất.

Về phần thanh niên Ma tu kia – đối phương đã bị kiếm khí xoắn nát cả linh hồn lẫn hình thể, chết đến không thể chết thêm được nữa, chỉ còn lại một tấm Vạn Hồn Phiên lẳng lặng bay lơ lửng giữa bầu trời.

Trong trường học, những người xung quanh vẫn còn rơi vào trong trạng thái đông cứng như cũ, Từ Hình quay đầu nhìn về phía Trương Vân Lộ.

“Cảm giác thế nào, tiểu cô nương?”

“Ta...” Trương Vân Lộ há miệng, nhưng không nói ra được câu nào.

Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, chỉ trong chớp mắt đã kết thúc rồi, tình thế xoay ngược đến không thể tưởng tượng nổi, vốn tưởng Tiêu Ninh Chân Nhân là đại tu sĩ Phản Hư cảnh đã rất lợi hại rồi, vậy mà tên Ma tu kia còn ở phía trên gã.

Nhưng chính Ma tu lợi hại hơn Tiêu Ninh Chân Nhân ấy, khi đối mặt với tia kiếm khí kia lại không có một chút sức phản kháng nào.

Bàn tay ma khí khổng lồ xuất hiện lúc cuối cùng kia, rõ ràng là càng cao hơn một tầng nữa, chưa biết chừng thứ đó còn không phải là cấp độ Phản Hư, vậy mà vẫn bị tia kiếm khí sau khi một lần nữa tụ hợp lại, thẳng thừng chặt đứt?

“Ma đầu xuất hiện cuối cùng sẽ như thế nào?”

“Hẳn là sẽ chết.”

Tiên tông khác còn dễ nói chuyện, nhưng đã đắc tội với Thái Thượng Đạo Tông còn bị chặt bỏ một cánh tay thì hi vọng sống sót của đại năng Ma đạo kia có thể nói là khá xa vời.

“Tia kiếm khí ấy...”

“Thái Hư Phá Tà kiếm khí, xuất phát từ trong tay kiếm tu tu hành《Thái Hư Kiếm Điển》”

Nàng đã từng đọc được nội dung giới thiệu về《Thái Hư Kiếm Điển》trên linh võng, đó là pháp môn vô thượng của Kiếm Tông!

“Bởi vậy ngươi chính là...” Giọng nói của Trương Vân Lộ hơi run rẩy.

“Giống như ngươi nghĩ đó.”

Dù Từ Hình không nói ra thân phận của mình, nhưng hắn cũng không có ý định giấu giếm thân phận.

Theo kiếm khí màu tím tiêu tán, giữa thiên địa đã bắt đầu dần dần khôi phục lại sắc thái.

“Đây là một thời đại rất tốt, ta rất thích, bởi vậy ta sẽ ở lại thành phố này một đoạn thời gian.” Từ Hình nhìn về phía Trương Vân Lộ, cười nói: “Nếu có duyên gặp lại ta sẽ tặng cho ngươi một món quà nhỏ không tệ.”

Dứt lời, thân hình hắn đã biến mất không còn thấy đâu nữa.

Phù ~

Trên bầu trời, Tiêu Ninh Chân Nhân khẽ thở phào một hơi.

Vốn cho rằng đây chỉ là một nhiệm vụ đơn giản, không ngờ bản thân lại suýt chút nữa đã đi đời ở chỗ này rồi. Gã vẫy tay một cái, cánh tay bị chặt đứt của Ma tu và Vạn Hồn Phiên chưa kịp luyện chế xong đang nằm lặng lẽ trong hố sâu đều bị gã thu vào.

Mẹ nó chứ!

Lão quái vật đáng chết này lại dám ỷ lớn hiếp nhỏ, tưởng phía sau Đạo gia chúng ta không có ai hả?

Sau khi trở về, nhất định phải mời sư bá ra tay, để xem có dí chết ngươi hay không?