Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Haizz ~ Chân Nhân nói đúng, đúng là ta không phải Ma tu ghê gớm gì.” Thanh niên kia thở dài một tiếng nói: “Bởi vậy... cũng chỉ có thể đưa ra hạ sách này mà thôi.”
Mô phỏng ra thần hồn dù thuận tiện nhưng lại rất đắt. Một cái thần hồn mô phỏng có phẩm chất như Tiêu Ninh Chân Nhân, dù có bán cả gã đi cũng không mua nổi.
Ôi, thời buổi này làm Ma tu thật khó!
Vạn Hồn Phiên trong tay gã lại lay động.
“Mời Chân Nhân lên đường.”
Chỉ thấy thanh quang như thác đổ, đám quỷ quái với thần thái uy nghiêm như Thần Linh bên trong lá cờ cùng cất tiếng mở miệng, vạn đạo hào quang đồng thời tỏa sáng.
Chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng Tiêu Ninh Chân Nhân âm thầm kinh hãi, chiếc mũ giáp màu đỏ sậm trực tiếp bao trùm toàn bộ đầu, nhưng lại không có lấy một chút tác dụng nào, chuỗi ngâm xướng Phạn âm vẫn vang lên bên tai.
Bản thân tu vi đối phương đã cao hơn gã, lại có thêm Nhiếp Hồn Trận gia trì, mà ngay từ đầu, gã đã mất tiên cơ, nên chỉ trong nháy mắt, cảm giác mỏi mệt vô biên đã từ sâu trong thần hồn tuôn trào, khiến gã chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ đến thiên hoang địa lão.
Vừa đối mặt, Tiêu Ninh Chân Nhân cảnh giới Phản Hư đã bị chế ngự!
Mắt thấy thần hồn của gã sẽ bị hút vào trong Vạn Hồn Phiên, cả đời làm Pal khổ sở.
(*Pal - 帕鲁 là một sinh vật thần kỳ trong game Palworld, người chơi có thể thu phục chúng và và sử dụng chúng trong việc xây căn cứ, di chuyển hoặc giao tranh)
“Không được ngủ!” Tiếng hô như sấm truyền tới, thanh quang đầy trời chợt nổi lên từng vòng sóng gợn.
Chỉ trong nháy mắt sau đó, dường như bầu trời đã bị đốt cháy, khí huyết bành trướng đến cực điểm, làm dấy lên một cơn sóng nhiệt sáng rực. Ánh sáng màu đỏ như máu xuyên qua thanh quang đầy trời, giống như một thanh trường mâu màu máu đâm thẳng về phía màn trời.
Thanh niên đang đối phó với Tiêu Ninh Chân Nhân khẽ nhướng mày, lập tức nghiêng người tránh đi đồng thời cũng vung tay trái lên nhẹ nhàng vỗ một cái.
Bùm! Huyết quang tán loạn, chỉ thấy một vị tráng hán cơ bắp cuồn cuộn cao gần ba mét, hai tay đan vào nhau, vừa đứng ra ngăn cản một chưởng của thanh niên kia.
Thể tu, còn là một vị thể tu Phản Hư cảnh!
“Đây không phải là lão Khương sao?!” Chẳng mấy chốc đã có học sinh trường trung học số 3 của thành phố Huyền Kiếm nhận ra thân phận của vị thể tu kia.
Nhưng vẫn có rất nhiều người hãy còn ngơ ngác.
“Lão Khương? Lão Khương là ai, trong trường học của chúng ta có một vị đại tu sĩ như vậy sao?”
“Người nọ chính là nhân viên quản lý thư viện đó!”
“Hả? Không phải ông ấy mới đạt đến Trúc Cơ thôi sao?”
Trong lúc nhất thời, tiếng bàn tán ầm ĩ vang lên, không ai có thể ngờ nổi, một ông lão hay ngủ gà ngủ gật, nhìn qua gầy yếu tựa như một cơn gió lướt nagng cũng có thể thổi bay lại là một vị thế ngoại cao nhân như thế!
Đại tu Phản Hư cảnh, còn là thể tu!
Trương Vân Lộ vừa mới khôi phục lại, cố gắng đứng dậy cũng sững sờ nhìn chằm chằm lên bầu trời. Nàng vốn thích chạy tới thư viện đọc sách, bởi vậy cũng từng tán gẫu với người quản lý thư viện mấy lần, nhưng cảnh tượng trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng.
“Hóa ra lời đồn các vị đại tu đều thích chơi đùa trong hồng trần là thật.” Nàng lẩm bẩm một câu.
“Chơi đùa trong hồng trần thì chưa chắc, nhưng thương thế trong cơ thể ông ta rất nặng, hẳn là sắp chết rồi.”
Hả?
Sao ngươi nhìn ra được?
Trương Vân Lộ ngẩn ra, bỗng nhiên quay đầu nhìn theo bóng lưng của Từ Hình, trong lòng không khỏi hiện lên một suy đoán cực kỳ hoang đường.
...
Trên bầu trời, trong mắt lão Khương tràn đầy tơ máu, mấy sợi tóc còn sót lại trên đỉnh đầu nhẹ nhàng bay bay theo gió. Bởi vì trong cơ thể có nội thương nên ngăn lại một chưởng kia đã khiến ông ấy đạt đến cực hạn rồi.
“Một kẻ hấp hối sắp chết cũng dám đến phá hỏng chuyện tốt của ta?” Sau khi thản nhiên thốt lên một câu như thế, thanh niên trước mặt dùng một chưởng đánh bay ông lão kia ra ngoài giống như đập ruồi.
Vị thể tu Phản Hư cảnh này là lựa chọn đầu tiên của gã, nhưng hiện giờ đã có lựa chọn tốt hơn rồi, chờ thu thập Tiêu Ninh xong lại đi rút hồn phách của lão già này sau.
Trong trường học, Từ Hình đang chăm chú quan sát tất cả những chuyện xảy ra ngay giữa hư không, nhưng vẫn không có động tác gì.
Mà cùng thời điểm đó ở trên bầu trời, Tiêu Ninh Chân Nhân nhìn thấy vị đạo hữu vừa bay tới tới cứu mình đã bị đánh bay ra ngoài, không rõ sống chết, trong lòng càng thêm rối rắm.
Vừa rồi bị đánh tới trở tay không kịp, nhưng đã có bài học, bởi vậy gã cũng tự tin mình có thể kéo dài được chừng hai phút nữa, chờ đến lúc tông môn chi viện. Mà tia Thái Hư Phá Tà kiếm khí kia lại là tài liệu luyện pháp gã đang cần gấp...
Ừm, vị đạo hữu nọ là thể tu, chịu một chưởng chắc cũng không có việc gì...