Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đến cuối cùng chỉ còn lại ba tu sĩ có tu vi Hóa Thần, còn Nguyên Anh kỳ thì không thiếu một người, dù sao thuật hóa thân của bọn họ cũng không thể gạt được Tiêu Ninh Chân Nhân cảnh giới Phản Hư.
Thị trưởng đứng bên cạnh có chút ngơ ngác, ông ấy thực sự không biết đám tu sĩ Thái Thượng Đạo Tông này đang làm cái trò gì.
Khóe mắt Tiêu Ninh Chân Nhân khẽ giật giật.
Xong đời rồi, lần này thì mất mặt quá rồi!
Đã đến nước này, gã cũng chỉ có thể cố gắng giải quyết chuyện trước mắt đã.
“Đại trận bảo vệ thành phố đã bị nghịch chuyển thành Nhiếp Hồn Trận, ta sẽ đi ngăn cản kẻ luyện khí, chờ tông môn chi viện.”
Dứt lời, cũng không cho Thị trưởng có cơ hội hỏi thăm, toàn thân gã đã hóa thành một luồng độn quang xông thẳng ra ngoài, một mực bay về phía Vạn Hồn Phiên trên bầu trời.
Lấy một sợi Tiên Thiên Nguyên Khí thuần trắng làm căn cơ, trực tiếp hội tụ pháp lực vô tận xung quanh lại cùng một chỗ, hóa thành một bàn tay lớn che trời, đập xuống lá cờ nhỏ màu trắng bạc đang lấp lánh giữa hư không kia.
Đại thần thông – Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã!
Ở thời điểm hiện tại, nhóm cư dân trong thành phố Huyền Kiếm này đều đang trốn trong trụ sở tông môn hoặc là trường học, bởi vậy gã có thể ra tay mà không cần kiêng dè gì!
Dưới bàn tay nguyên khí to lớn ấy, lá cờ khe khẽ lay động, giống như một chiếc thuyền nhỏ sắp sửa lật úp giữa sóng to gió lớn.
“Đã đợi ngươi lâu rồi, Tiêu Ninh Chân Nhân.” Đột nhiên một giọng nói trong trẻo như tiếng ngọc truyền đến, chỉ thấy đám “Thần Linh” đang ngồi ngay ngắn trên đám mây kia đồng loạt đẩy ra một chưởng, con sông thanh quang cuồn cuộn đụng vào bàn tay lớn kia.
Ầm ầm!
Sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường nhanh chóng khuếch tán. Tòa nhà cao tầng nằm ngay dưới vị trí hai bên va chạm, trực tiếp bị xé nát. Dư âm hệt như một ngôi sao băng rơi, khiến mặt đất trực tiếp bị lõm xuống, biến thành một cái hố to sâu đến mấy chục mét.
Sau khi hai người kia giao thủ, các tu sĩ bên dưới đang bị Vạn Hồn Phiên thu hút cũng đột nhiên bừng tỉnh lại.
Sóng xung kích kéo tới, rất nhiều người bị hất ngã trên mặt đất, ngoại trừ một số ít người, những người khác vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chuỗi Phạn âm bên tai biến mất, Trương Vân Lộ thoáng thả lỏng một chút, nhưng cũng trực tiếp thoát lực đến tê liệt ngã xuống. Tới đây, nàng lại cố gắng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đám mây mù trên bầu trời đã vì vụ va chạm vừa rồi mà tiêu tán không còn trông thấy đâu nữa.
Chỉ thấy nhóm “Thần Linh” với thần thái uy nghiêm đang ngồi nơi chân trời, Vạn Hồn Phiên nhẹ nhàng lay động, cùng với một thanh niên ôn hòa như ánh mặt trời từ hư hóa thực, đang giơ tay nắm lấy cán cờ.
“Gặp qua Tiêu Ninh Chân Nhân.” Thanh niên kia khẽ cười nói.
“Tà ma ngoại đạo! Có dám báo tên ra không?” Tiêu Ninh Chân Nhân lạnh lùng nhìn gã, đồng thời cũng âm thầm thúc giục một loại đại thần thông.
“Không dám không dám, Thái Thượng Đạo Tông thần thông huyền bí, ta cũng không muốn bị sư trưởng của Chân Nhân truy sát đến chết thì thôi đâu.”
“Ngươi muốn giết ta?” Tiêu Ninh Chân Nhân nheo mắt hỏi.
“Không, chỉ muốn mượn thần hồn của Chân Nhân dùng một chút mà thôi.”
Hai người đứng phía xa xa giằng co với nhau.
Thanh niên nọ đang đợi cho đến khi uy lực của Nhiếp Hồn Trận được phát huy đến mức tận cùng. Còn Tiêu Ninh Chân Nhân lại đang suy tư, nên kiên trì đến khi chi viện tới hay là... trực tiếp dùng Thái Hư Phá Tà kiếm khí trong thức hải đánh chết tên này luôn!
Nói thật thì gã không nỡ.
“Thần hồn? Ta còn tưởng là ma đầu gì ghê gớm lắm, thì ra chỉ là một tên quỷ nghèo mua không nổi nên muốn mô phỏng ra thần hồn mà thôi!”
Nghe đến đó, vẻ mặt thanh niên kia cứng đờ, không còn cười nổi nữa.
...
Phải biết rằng, ở giai đoạn đầu khi thay đổi thời đại, tu sĩ Ma đạo vẫn giữ nguyên thái độ tùy tâm sở dục như trước, động một tí là giết cả thành. Nhưng khi pháp môn tu hành truyền khắp hậu thế thì thời điểm đám Ma tu đồ linh luyện pháp thường sẽ có người may mắn sống sót.
Mà trong nhóm này sẽ có một người không chỉ bái nhập vào tông môn, còn trở thành đệ tử của tổ sư Tiên tông, để sau khi tu vi có thành tựu, hễ nhìn thấy Ma tu là giết.
Không ít lão ma có hậu bối bị giết muốn trả thù, thế nhưng tổ sư của Tiên tông lại cực kỳ bao che khuyết điểm, tự mình trực tiếp ra tay, giết đến mức đầu người lăn lông lốc.
Tính tình đám tổ sư Ma đạo lại duy ngã độc tôn, chỉ là một ít Ma tu không liên quan đến bản thân bị giết thôi mà, chết thì chết, là do bọn họ xui xẻo thôi.
Điều này cũng khiến cho Ma đạo dần dần suy yếu, dù sao thì rất nhiều pháp khí Ma đạo đều cần luyện hóa sinh hồn hoặc dùng sinh linh hiến tế mới thành công được.
Để cải thiện tình trạng này, một số lão ma đầu trong Ma đạo đã tập trung lại, thông qua kỹ thuật nhân bản vô tính được Thánh Hoàng Uyên nhắc tới, lại phối hợp với ảo cảnh để sinh trưởng, không ngờ đến cuối cùng bọn họ lại thật sự sáng tạo ra được thần hồn.
Tuy hành động này không được thế nhân chấp nhận, nhưng đến cuối cùng số người bị nhắm vào vẫn ít đi rất nhiều.
Từ đó về sau, Ma đạo mới dần dần lấy lại sức.