Lão Tổ Thời Đại Thay Đổi Rồi (Dịch)

Chương 1. Kiếm Tu Phía Trước, Ngươi Vượt Quá Tốc Độ Rồi!

Chương sau

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Kiếm Châu, trung tâm đại lục, Thái Huyền giới.

Hôm nay là ngày tốt thích hợp để bế quan tu hành, xuất quan nhập thế, luyện phù tu pháp.

Trên bầu trời, người tu hành Trúc Cơ kỳ ngự kiếm trong tuyến đường được phân chia, đủ loại màu sắc đi tới đi lui. Mỗi một tia lưu quang, đều đại diện cho một vị tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ trở lên, có thể ngự khí phi hành.

Thời đại này đã có thể sản xuất ra lượng lớn pháp bảo chở người, nhưng vẫn có rất nhiều người tu hành vẫn thích loại phương thức ngự khí phi hành cổ xưa này hơn, trong đó Kiếm tu vẫn là nhiều nhất, tuyến đường ngự kiếm này cũng bởi vậy mới được sinh ra.

Vốn dĩ đây cũng là một ngày bình thường không có gì lạ. Nhưng không lâu sau, đột nhiên có một tia quang mang màu xám trắng không dễ nhận ra, từ bên ngoài khu vực thông hành xâm nhập vào trong. Tốc độ cực nhanh, vượt xa trình độ Trúc Cơ.

Dường như vầng sáng màu xám tỏa ra kia còn có hiệu quả che lấp bản thân. Đối phương đi ngược chiều trong một đám tia sáng màu trắng hồi lâu nhưng không có bất cứ một người tu hành nào phát hiện ra cả. Mãi cho đến khi, hắn bay ngang qua trạm thu phí người tu hành trên đường cao tốc...

Hệ thống thăm dò linh năng cỡ lớn được cài đặt ở trạm đột nhiên có phản ứng.

Tích tích tích!

Tiếng nhắc nhở như động kinh chỉ trong nháy mắt đã đánh thức nhân viên quản lý tuyến đường hàng không đang tựa người trên ghế ngủ gà ngủ gật, khiến gã giật mình nhảy dựng lên.

“Mẹ kiếp!”

Hiệu quả của kỹ thuật đến từ Linh Âm Phường tốt như vậy đấy, thứ này có thể đánh sâu vào thần hồn của ngươi, nâng cao thần trí, duy trì đầu óc tỉnh táo, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gọi mà không tỉnh!

Nhân viên quản lý vừa tỉnh giấc đã vội vàng nhìn về phía màn hình bên cạnh.

Mẹ nó chứ!

Vượt tốc độ cộng thêm đi ngược chiều, là ai ăn gan hùm mật gấu lại dám kiêu ngạo như vậy?

Gã lập tức nắm lấy lệnh bài thân phận đang đặt trên bàn, cài lên ngực.

【Tên họ: Trương Tu】

【Tu vi: Kim Đan trung kỳ】

【Số hiệu: 9527】

Sau đó đẩy cửa ra, bấm ngón tay niệm pháp quyết. Một thanh trường kiếm màu đỏ sậm nhanh chóng bay ra khỏi vỏ kiếm đang treo trên tường.

Chân Trương Tu đạp lên thân kiếm, cũng thuận tay đóng cửa lại.

Từ khi kỹ thuật Linh Xích ngày càng thành thục, nó đã có thể trợ giúp trạm thu phí treo ở độ cao vừa đủ, hơn nữa phí tổn cũng không quá cao.

Vù vù ~

Khởi đầu cấp năm!

Linh áp bộc phát lập tức tạo ra các làn sóng khí ngay tại chỗ. Lưu quang màu đỏ vạch phá chân trời, đuổi theo tia quang mang màu xám trắng kia.

“Tên chết tiệt nào đã vượt tốc độ còn đi ngược chiều, không muốn sống nữa hả? Nếu để lão tử bắt được, nhất định phải dạy dỗ thằng nhãi con kia một trận ra trò!” Trương Tu vừa hùng hổ mắng chửi vừa nhanh chóng đuổi theo.

Nhưng nửa phút sau, đôi mắt nhìn luồng kiếm quang màu xám trắng đã biến mất khỏi thiết bị thăm dò linh năng, Trương Tu không khỏi rơi vào trầm mặc. Tốc độ của gã chính là Kim Đan trung kỳ tiêu chuẩn đấy!

Theo lý thuyết, loại tốc độ này còn cao hơn người kia một đại cảnh giới, vậy mà tới cả cái bóng của đối phương cũng không nhìn thấy … là cái quỷ gì?

Lại đuổi thêm một hồi, nhưng lần này ngay cả một cọng lông cũng không thấy.

Rõ ràng là cảnh giới của đối phương không chỉ dừng lại ở Kim Đan!

Đại lão nhà ai không giữ kỹ, để chạy đến tuyến đường của Trúc Cơ kỳ sửa lưng người khác thế này?

Không sợ bị bắt à?

Còn cố tình để gã đụng phải nữa?

“...”

Trương Tu dừng lại, nhanh chóng lấy ra thiết bị truyền tin, báo cáo tin tức này cho cấp trên của mình. Tin tức chỉ trong nháy mắt đã nhận được hồi đáp, cấp trên bảo gã cứ quay về vị trí trước, đối phương sẽ phái người đi đuổi bắt kẻ phạm tội kia thêm một lần nữa, đồng thời còn tỏ vẻ đã báo cảnh sát rồi.

Phù ~

Hẳn là không liên quan đến gã.

Trương Tu lại nhìn chằm chằm về phía trước một hồi lâu rồi mới giẫm kiếm bay trở về.

...

Mà giờ phút này, bên trong tia độn quang màu xám trắng kia, Từ Hình vẫn duy trì Nặc Tức Quyết, đang cau mày đánh giá một đám tiểu tu sĩ Trúc Cơ kỳ không ngừng bay qua bay lại bên cạnh mình.

Sao cứ có cảm giác mình vừa bế quan đi ra mà toàn bộ thế giới đã biến dạng rồi?

Cách ăn mặc này... Gần giống với trước khi hắn xuyên không.

Từ Hình càng nhìn càng nghi hoặc, không thể nào có chuyện hai thế giới trực tiếp dung hợp trong quãng thời gian mình bế quan được?

Hay là xảy ra vụ nổ lớn trên phương diện kỹ thuật rồi?

Sau khi thu hồi ánh mắt từ trên người một tiểu cô nương mặc quần sooc bò đang tung tăng ngự kiếm, để lộ ra đôi chân trắng nõn, Từ Hình lập tức khẳng định, thế giới này chắc chắn đã xảy ra một số biến hóa mà hắn không tưởng tượng được rồi!

Nếu là trước khi hắn bế quan, loại trang phục này tuyệt đối không có khả năng xuất hiện giữa ban ngày ban mặt.

Ừm... Đương nhiên là ngoại trừ Hợp Hoan Tông ra.

Chương sau