Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Quan Hiểu Nhu nãy giờ vẫn trốn sau cửa lén quan sát tình hình ngoài sân, thấy Tạ côn đồ sắp động thủ, sợ Kim Phong chịu thiệt, ôm chổi chạy ra.
Hai tay nắm chặt cây chổi, chỉ vào Tạ Quang: "Ngươi đừng lại đây, lại đây ta đánh ngươi đấy!"
Cả sân bỗng chốc im lặng, rồi tất cả mọi người cười ồ lên.
Hình ảnh và lời nói của Quan Hiểu Nhu thật sự không có chút uy hiếp nào, trông vừa đáng yêu vừa dữ tợn.
Mắt Tạ Quang như muốn rớt ra ngoài, cười dâm đãng nói: "Kim Phong, ngươi không muốn trả lương thực, để Quan Hiểu Nhu ngủ với ta một đêm cũng được.
Phải biết rằng, tiểu nương tử ở thanh lâu phủ thành, ngủ một đêm cũng chỉ hai mươi cân lúa mì…"
Cút mẹ ngươi đi!
Kim Phong có thể nhẫn nhịn dây dưa với Tạ Quang, nhưng không thể dung thứ hắn sỉ nhục Quan Hiểu Nhu.
Chưa đợi Tạ Quang nói hết câu, hắn đã tung chân đá hắn ngã lăn quay.
Kim Phong, ngươi dám đánh ta?
Tạ Quang ngồi dưới đất, hơi choáng váng.
Bao nhiêu năm nay, chỉ có hắn đánh Kim Phong, Kim Phong nhiều nhất chỉ mắng chửi vài câu, chưa bao giờ dám ra tay.
Không chỉ Tạ Quang, mà cả đám phụ nữ đang xem cũng ngơ ngác.
Đây vẫn là tên mọt sách mà họ biết sao?
Nhất định là ta sơ ý rồi!
Tạ Quang không phục, bò dậy hùng hổ xông tới.
Nhưng giây tiếp theo, lại bị đá ngã xuống đất.
Lần này Kim Phong không tha cho hắn nữa, đuổi theo đá túi bụi.
Tạ Quang mấy lần muốn bò dậy đều