Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lục Hàng thấy Lạc Vũ Phi, cẩn thận từng li từng tí mở cửa ra.
Thái độ luôn duy trì cảnh giác như vậy.
Khiến Lục Hàng rất là thưởng thức.
Ở trong hoàn cảnh tận thế này, chỉ có luôn cảnh giác, mới có thể sống lâu hơn.
Lục Hàng muốn tiếp tục nhìn ven đường.
Giúp Lạc Vũ Phi cảnh giới.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, mắt của y liền không rời đi được.
Lạc Vũ Phi vì đi nhặt bọc đồ.
Chỉ có thể cúi người xuống, duỗi tay đi nhặt.
Vẫn chưa đủ tới, liền chỉ có thể tiếp tục chui xuống gầm xe.
Bất tri bất giác, thân thể liền cong ra một đường cong hoàn mỹ.
Lúc này, nàng đang quay lưng về phía Lục Hàng.
Thế là Lục Hàng liền nhìn thấy...
Một quả đào mật trắng nõn, căng mọng.
Cảnh đẹp chẳng tày gang.
Lạc Vũ Phi rất nhanh liền kéo bọc đồ ra.
Lại quay trở về trên xe.
Lục Hàng lúc này mới đem tầm mắt, chuyển đến trên đường lớn.
Ừm, bây giờ rất an toàn, một con tang thi cũng không có.
Lạc Vũ Phi ngồi trong xe, trải tấm ga giường ra.
Phát hiện Lục Hàng, thật sự đã tìm cho nàng một bộ quần áo thể thao sạch sẽ.
Hơn nữa còn có một đôi giày thể thao.
Lạc Vũ Phi vội vàng thay quần áo vào.
Nhưng khi mặc quần.
Nàng đột nhiên nhớ tới động tác vừa rồi của mình.
Lập tức mặt xinh đỏ bừng.
Nàng hít sâu một hơi, không nghĩ nhiều nữa.
Trong hoàn cảnh này, có thể sống sót đã là tốt nhất rồi.
Hơn nữa Lục Hàng, chẳng phải còn cho mình bộ quần áo này sao?
Nếu ở trong thương thành tích phân mua.
Đó chính là cần tích phân đấy!
Huống chi, Lục Hàng cũng không nhất định đã thấy.
Lạc Vũ Phi an ủi mình như vậy.
【Lục Hàng: Ngươi ở trong xe, lại thu thập thêm một chút vật tư hữu dụng.】
【Lục Hàng: Đợi ta xác nhận không có nguy hiểm, ngươi hãy chạy qua đây.】
【Lạc Vũ Phi: Được.】
【Lục Hàng: Đúng rồi, ngươi biết ở chỗ này, vật phẩm có thể cho vào túi ba lô cá nhân đúng không?】
【Lạc Vũ Phi: (′?w?`)? Ta không biết a!】
【Lục Hàng: Ngươi mở túi ba lô cá nhân, sau đó dùng tay chạm vào vật tư ngươi muốn trữ.】
【Lục Hàng: Trong lòng nghĩ muốn trang nó vào, là được rồi!】
Hoá ra còn có thể như vậy?
Lạc Vũ Phi cầm lấy ổ bánh mì vừa mới thu thập được của mình.
Dựa theo cách của Lục Hàng thao tác.
Quả nhiên ổ bánh mì trực tiếp biến mất trên tay nàng!
Mà trong túi ba lô cá nhân, cũng xuất hiện hai ổ bánh mì!
【Chúc mừng người chơi lần đầu tiên hoàn thành, thu thập vật tư.】
【Nhận được 500 điểm tích phân thưởng!】
Mắt Lạc Vũ Phi sáng lên.
Có cảm giác giống như đang chơi game, được đại lão dẫn dắt lên cấp vậy!
【Lạc Vũ Phi: Ta đều thu dọn xong rồi! Bây giờ có thể qua đó chưa?】
Lục Hàng lần nữa xác nhận tình hình mặt đường.
Lúc này cũng không có tang thi du đãng.
【Lục Hàng: Được! Qua đây đi! Ta liền ở phòng ở cuối hành lang tầng hai kia.】
Lạc Vũ Phi không do dự nữa, trực tiếp kéo cửa xe ra.
Nàng mặc bộ đồ thể thao, cùng khí chất vừa rồi hoàn toàn khác biệt.
Mái tóc dài như thác nước, lúc này được buộc thành đuôi ngựa.
Lục Hàng cảm thấy, nếu thời gian đủ.
Có lẽ có thể buộc thêm một cái đuôi ngựa nữa.
Nhìn Lạc Vũ Phi chạy về phía mình, càng ngày càng gần mình.
Lục Hàng không khỏi có chút tim đập nhanh hơn.
Thế giới tận thế, trai đơn gái chiếc, cùng ở chung một phòng.
Nhưng ngay lúc y muốn đi tới cửa, mở cửa trước để đón Lạc Vũ Phi.
Một loạt âm thanh loảng xoảng vang lên.
Ở tầng một, có một con tang thi phá cửa sổ xông ra!
Lục Hàng đã quan sát cả con phố, nhưng lại không có cách nào xác nhận, trong phòng còn có tang thi hay không!
Lạc Vũ Phi nhìn thấy tang thi nhào về phía mình.
Đối mặt với cửa cầu thang ngay trước mắt, nàng chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.
Nàng đột nhiên cầm thứ gì đó trên tay, dốc sức ném về phía cửa cầu thang.
Sau đó ngẩng đầu nhìn Lục Hàng một cái.
Trong mắt tựa hồ có ngàn lời vạn ý.
Nhưng lại không nói ra một câu nào.
Lạc Vũ Phi quay đầu liền dọc theo ven đường chạy trối chết.
Lục Hàng trực tiếp lấy súng lục ra!
Nhắm vào tang thi muốn bắn!
Nhưng tiếp theo.
Cửa sổ ven đường không ngừng bị tang thi đâm phá!
Con tang thi ban đầu kia, nhìn thấy con mồi không ngừng gào thét.
Dẫn tới càng ngày càng nhiều tang thi.
Vốn dĩ ở khoảng cách này, Lục Hàng đã không có nắm chắc, một súng bắn trúng tang thi.
Mà bây giờ theo sau lưng Lạc Vũ Phi là tang thi.
Đã có đến bảy tám con!
Mà ở một bên khác của phố.
Cũng còn có tang thi đang gia nhập.
Lạc Vũ Phi mang theo một đám tang thi lớn.
Ở góc phố rời khỏi tầm mắt của Lục Hàng.
Lục Hàng mặt không biểu cảm đóng cửa sổ, kéo rèm cửa.
Y không thể tưởng tượng, Lạc Vũ Phi sắp tới sẽ gặp phải chuyện gì.
Là ta hại nàng sao?
Lục Hàng sẽ không nghĩ như vậy.
Mỗi hành động của ta, đều là hy vọng nàng có thể sống sót.
Thậm chí là tiếp theo, có thể cùng ta lập đội ở thế giới này sinh tồn.
Nhưng y quả thật là đã bỏ qua, khả năng trong phòng còn có tang thi.
Chuyện này cũng gõ vang hồi chuông cảnh tỉnh cho y.
Ở trong hoàn cảnh tận thế tang thi.
Mỗi hành động của ta, đều phải đủ cẩn thận.
Hơn nữa còn phải, đủ quả đoán!
Nghĩ đến đây, Lục Hàng trực tiếp đi đến cửa!
Cẩn thận từng li từng tí đem từng ổ khóa cửa mở ra.
Lại đem một đôi giày chắn ở cửa.
Đảm bảo cửa sẽ không tự khóa lại.
Tay phải súng lục, tay trái xẻng công binh.
Đi về phía lầu dưới.
Vừa rồi Lạc Vũ Phi gây ra động tĩnh rất lớn.
Nếu gần đây có tang thi, vậy tuyệt đại đa số đều hẳn là đã bị nàng hấp dẫn đi.
Lục Hàng phải thừa dịp cơ hội này.
Đi trên phố tìm kiếm, có xe ô tô nào còn cắm chìa khóa hay không.
Nhưng khi y đi đến cửa cầu thang tầng một.
Lục Hàng sững sờ.
Bởi vì y ở cửa, nhìn thấy một ổ bánh mì.
Y trong nháy mắt liền nghĩ tới.
Khi Lạc Vũ Phi nhìn y.
Đã ném một thứ gì đó về phía bên này.
Hóa ra, là bánh mì sao?
Lục Hàng nhặt ổ bánh mì lên, nhận ra đây không phải là thứ bán trong thương thành tích phân.
Chắc chắn là Lạc Vũ Phi, phát hiện ở trong xe ô tô.
Nữ sinh vừa mới quen biết ta này.
Lúc nguy cấp, vậy mà còn nghĩ đến việc đem bánh mì mình thu thập được, chia cho ta một cái.
Nếu có thể cùng nữ sinh như vậy lập đội.
Nàng nhất định là một đồng đội rất đáng tin cậy đúng không?
Nhưng bây giờ...
Lục Hàng đem ổ bánh mì thu vào túi ba lô của y.
Tiếp tục đi về phía đường lớn.
Chỉ cảm thấy tối nay, hình như hơi gió lớn.
Lục Hàng nắm chặt súng lục.
Luôn luôn quan sát ven đường, những ô cửa sổ bên trong một mảnh tối đen kia.
Đồng thời nhanh chóng kiểm tra những chiếc xe gần đó.
Đại bộ phận xe, cửa xe đều rất dễ mở.
Sau khi tìm vài chiếc.
Cuối cùng khiến Lục Hàng phát hiện ra một chiếc xe hơi gia đình bình thường.
Y đóng kỹ cửa xe, vặn chìa khóa.
Ong...
Khởi động thành công rồi!
【Chúc mừng người chơi khởi động thành công một phương tiện!】
【Nhận được 1000 điểm tích phân thưởng!】
Lục Hàng gật đầu.
Xem ra ở trong trò chơi này, rất nhiều hành vi lần đầu tiên có thể mang đến điểm tích phân thưởng cho người chơi.
Hơi giống như hệ thống trò chơi vậy.
Lục Hàng nhẹ nhàng đạp ga, đem xe dịch tới bên cạnh cửa cầu thang.
Ngày mai y chỉ cần xuống lầu.
Liền có thể nhanh chóng chuyển vào trong xe.
Sau đó y rút chìa khóa ra.
Dù sao y không thể xác nhận, gần đây còn có người chơi khác hay không.
Đem chìa khóa xe cho vào túi ba lô vật phẩm của y, mới là an toàn nhất.
Lục Hàng tin rằng, trong hoàn cảnh này, tuyệt đối không thể tùy tiện tin tưởng người khác.
Y an toàn quay trở lại trong phòng.
Nằm trên giường, mở điện thoại ra.
Nhìn khung chat với Lạc Vũ Phi, dùng ngón tay không ôm hy vọng gì gõ chữ.
【Lục Hàng: Ngươi còn ổn không?】