Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Quá chậm."
Giữa vòng vây tấn công, Lục Trường Sinh vẫn thong dong như dạo chơi, tùy ý vung cây đao bổ củi, những đường kim tuyến liên tục xuất hiện trong không trung.
Mấy tên kia còn chưa kịp đến gần, trên cổ họng đã xuất hiện một đường máu mỏng.
"Ư..."
Mấy tên đó ôm lấy cổ, đến chết cũng không hiểu Lục Trường Sinh ra tay như thế nào.
Thấy thuộc hạ thân tín bị Lục Trường Sinh giết như giết gà, sắc mặt Lôi Hổ đại biến, hét lớn: "Người đâu!"
Nhưng bên ngoài không có bất kỳ phản ứng nào.
"Đừng gọi nữa, có la hét cũng vô ích thôi. Trước khi đến đây, ta đã xử lý hết đám lâu la bên ngoài rồi."
"Tên nhóc, ngươi muốn chết!"
Lôi Hổ gầm lên, liên tục tung chiêu, đồng thời lùi về phía sau, nhanh chóng phá vỡ cửa sổ định bỏ chạy.
Hắn không phải kẻ ngu, chỉ với mấy chiêu đao pháp quỷ dị vừa rồi của Lục Trường Sinh, hắn biết mình không phải đối thủ. Tuy không hiểu tại sao Lục Trường Sinh lại mạnh như vậy, nhưng điều quan trọng bây giờ là phải bảo toàn tính mạng.
Còn sống thì còn có cơ hội.
"Muốn chạy? Hỏi ta chưa?"
Lục Trường Sinh cười khẩy.
Chân hắn khẽ động, cả người hóa thành một bóng mờ, tốc độ còn nhanh hơn cả Lôi Hổ.
Đó chính là khinh công Bát Bộ Cản Thiền.
Lôi Hổ vừa chạy ra khỏi phòng họp đã bị Lục Trường Sinh đuổi kịp.
Thấy không thể chạy thoát, Lôi Hổ tung ra chiêu Hắc Hổ Đào Tâm, tấn công Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh mặt không biến sắc vung đao chém xuống, chặt đứt cả cánh tay của Lôi Hổ khiến hắn kêu la thảm thiết.
Trong hệ thống mô phỏng, Lôi Hổ sau 20 năm cũng chỉ chịu được ba đao.
Hiện tại, Lôi Hổ trước mặt hắn càng không có khả năng chống cự.
Lục Trường Sinh lại vung thêm một đao, chém một vết lớn trên đùi Lôi Hổ rồi dẫm chân lên đầu hắn.
"Muốn sống thì nói hết tất cả những gì ngươi biết."
Lôi Hổ kinh hãi, vấp váp nói: "Chuyện này không liên quan đến ta, người của tiêu cục các ngươi đều do Vương gia hãm hại! Nửa tháng trước, Vương gia tình cờ có được một bộ tuyệt thế công pháp có thể tu luyện đến Đại Tông Sư. Do tin tức bị lộ ra ngoài, sợ gặp tai họa nên hắn cố tình để tiêu cục Quảng Thắng các ngươi hộ tống một bản giả đến kinh thành."
"Vương gia mới là kẻ thù của ngươi!"
Nghe vậy, sắc mặt Lục Trường Sinh trở nên u ám.
Trên Nội Khí cảnh là Tiên Thiên cảnh.
Tiên Thiên hậu kỳ mới được gọi là Tông Sư.
Tiên Thiên tuyệt đỉnh mới được gọi là Đại Tông Sư!
Hộ tống một vật quý giá như vậy, dù tiêu cục Quảng Thắng có một nghìn cái mạng cũng không đủ.
Trogn hệ thống mô phỏng, Vương gia không hề lộ ra chút sơ hở nào, thậm chí còn có chút giao tình với Lục Trường Sinh.
Hắn vốn tưởng rằng Vương gia là người tốt, giờ mới biết, đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài để tránh bị chú ý.
Quả nhiên lòng người khó đoán.
"Vừa rồi ngươi nói đến thánh giáo là sao?"
"Thánh giáo chính là Ma giáo mà người giang hồ vẫn thường nói. Ta là đệ tử ngoại môn của Ma giáo. Xin tiểu huynh đệ tha cho ta một mạng, nếu không khi thánh sứ đến, ngươi cũng chỉ có thể chôn cùng với ta. Giết ta chẳng được lợi ích gì."
"Ngươi còn dám uy hiếp ta?"
Lục Trường Sinh cười lạnh, dẫm mạnh chân ấn đầu Lôi Hổ xuống đất khiến hắn kêu la thảm thiết như heo bị chọc tiết.
"Được rồi, dẫn ta đến bảo khố của Hắc Hổ bang, ta có thể tha cho ngươi." Lục Trường Sinh nhấc chân lên, nói.
Nghe vậy, Lôi Hổ vội vàng bò dậy, mặc kệ vết thương, dẫn Lục Trường Sinh đi về phía đông bắc, vào một nhà kho, xuống một mật đạo, rồi đến trước một cánh cửa đá.
Thấy Lôi Hổ thê thảm như vậy, mấy tên thuộc hạ canh giữ ở đây đều giật mình.
"Mở cửa bảo khố ra." Lôi Hổ nói với bọn chúng.
Tên tiểu đầu mục không dám hỏi nhiều, vội vàng lấy chìa khóa ra mở cửa.
Ầm ầm...
Cánh cửa đá từ từ mở ra, bên trong lấp lánh ánh sáng của châu báu.
"Theo như thỏa thuận, giờ ta có thể đi được chưa?" Lôi Hổ nheo mắt cười nịnh nọt.
Nhưng thứ đón chờ hắn lại là một luồng đao quang. Lôi Hổ ôm lấy cổ họng đang phun máu tươi, ngã xuống đất chết không nhắm mắt.
"Giết ngươi là đao, liên quan gì đến Lục Trường Sinh ta?" Lục Trường Sinh lắc đầu nói.
Mấy tên còn lại thấy bang chủ đã chết đương nhiên không dám ở lại, bỏ chạy tán loạn.
Nhưng chưa chạy được mấy bước đã bị Lục Trường Sinh đuổi kịp, từng tên một ngã xuống dưới lưỡi đao.
Sau đó, Lục Trường Sinh bước vào bảo khố.
Bên trong có rất nhiều đồ vật.
Khoảng hai rương bạc lớn.
Một rương vàng nhỏ.
Ngoài ra còn có một số dược liệu quý, bí kíp võ công và đồ cổ.
Từng là tiên sinh kế toán, Lục Trường Sinh nhanh chóng tìm thấy sổ sách, tiện tay lật xem, phát hiện Hắc Hổ bang hàng năm đều cống nạp cho Ma giáo một vạn lượng bạc. Chẳng trách bọn chúng lại hung hăng càn quấy như vậy.
Số bạc trong kho là của năm nay chưa kịp cống nạp, giờ thành lợi lộc của Lục Trường Sinh.
Hắn lập tức nạp toàn bộ số bạc vào hệ thống. Hai rương bạc lập tức trống không.