Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“? ? ? ? ? ? ?”

“Ngưu Hoàng? Đây là cái gì?”

“Ngưu Bảo? Có cái tuyển thủ chuyên nghiệp tên như này.”

“Thoạt nhìn như là cục mà con trâu ăn nhầm thôi mà? Đây cũng là bảo bối?”

“Cái đệt! Ta biết cái đồ chơi này, không phải thứ này còn đắt hơn vàng sao?”

“Còn đắt hơn vàng? Làm sao có thể?”

“Chủ kênh là cái vận may gì vậy? Đồ vật mà mấy chục vạn con trâu cũng chưa chắc có một con, lại bị ngươi phát hiện?”

“Đó cũng không phải bình thường sao, người đến sỏi mật cũng không nhiều, huống chi là trâu. Trâu mỗi ngày ăn cỏ, không dễ nhiễm bệnh.”

Rất hiển nhiên, trong phòng phát trực tiếp có nhiều tiểu bạch. Nhưng vẫn có người biết nhìn hàng, nhận ra Ngưu Hoàng.

Tạch tạch tạch.

Tạch tạch tạch.

Lúc này giá trị kinh ngạc nhảy lên liên tục, chỉ chốc lát đã tăng theo cụm mấy trăm điểm một lần.

Cộc cộc cộc.

Lạc Phong chỉ nghe thanh âm hệ thống không ngừng thu hoạch giá trị kinh ngạc. Giá trị thanh vọng cũng tăng đều.

Ân, rất không tệ. Chỉ một đợt này đã tăng thêm 1850 điểm giá trị kinh ngạc, còn có 1100 giá trị thanh vọng.

Nhưng Lạc Phong biết, hiện tại vẫn chưa phải lúc fan hâm mộ kinh hãi nhất. Chờ cầm tới bệnh viện giám định, nhìn ra giá trị ba trăm vạn, đó mới là thời điểm khiến bọn họ khiếp sợ.

“Tốt, mọi người đừng thảo luận nữa. Đợi lát nữa ta cầm tới bệnh viện trong thành phố, xem bọn họ có thu thứ này hay không.”

“Mọi người có thể bàn một chút, một đống sỏi mật này giá trị bao nhiêu tiền.”

Lạc Phong liếc kênh chat, cười tươi như hoa. Hệ thống thăng cấp đúng là quá lợi hại, không còn dừng ở bảo vật mấy vạn, mấy chục vạn, mà trực tiếp một đợt ba trăm vạn.

Nhớ thời mở quán lẩu trước đây, có ba cửa hàng mặt tiền, tài sản lúc đó mới ngàn vạn. Một lần mua ve chai, liền trở về thời điểm đỉnh phong nhân sinh.

“Chủ kênh, vận khí của ngươi cũng quá tốt đi?”

“Đúng vậy, gặp được Ngưu Hoàng đâu phải ai cũng làm được!”

Rất hiển nhiên, trong kênh có nhiều tiểu bạch. Mọi người tra cứu tư liệu, xác nhận đúng là có thứ gọi Ngưu Hoàng, lại còn phi thường đáng tiền. Lời Lạc Phong nói lúc nãy cũng là thật.

“Có phải kịch bản hay không? Sao ảo ma vậy!”

“Ta cũng thấy là kịch bản!”

“Cầm tim trâu đẫm máu để lừa tụi này?”

“Mấy chục vạn con trâu cũng chưa chắc có một viên Ngưu Hoàng, lại bị ngươi gặp?”

Loại việc xác suất thấp như vậy khiến nhiều người nghi ngờ, cho dù trước đây Lạc Phong đã vài lần tìm được bảo vật giá trị không nhỏ.

“Ha ha!”

Lạc Phong cười, nhìn những bình luận ấy, giơ một quyển sổ nhỏ trong tay, nói:

“Trong này là nhật ký của ta. Vài ngày trước, ta nghe nói gần đây có một con trâu bỏ ăn nhiều ngày. Đặc điểm rất giống trâu có Ngưu Hoàng, nên mới tới xem. Không ngờ thật sự là sỏi mật. Ta cũng thấy mình vận khí không tệ, nhưng không thể phủ nhận khả năng phân tích của ta.”

Nói xong, Lạc Phong càng tự tin, cười tươi như hoa. Mới ngày đầu lên LV4 đã kiếm được khoản này; khi thăng LV5, bảo vật có thể nhắc nhở giá trị tối đa tới một trăm triệu, đến lúc đó càng mãnh liệt.

“Phân tích tính toán cái quỷ gì! Tuyệt đối là kịch bản!”

“Cầm tim trâu giả mạo Ngưu Hoàng!”

“Có bản lĩnh thì rửa sạch sẽ cho bọn ta nhìn!”

“Chủ kênh đừng giả bộ, tụi ta nhìn thấu rồi. Cố lộng huyền hư để lừa người theo dõi!”

“Hôm nay Vương Long ta canh luôn trong phòng phát trực tiếp, xem cái chủ kênh lươn lẹo này kết thúc thế nào!”

“Đúng! Ta xem ngươi cuối cùng không lấy ra Ngưu Hoàng sẽ giải thích ra sao.”

“Nếu là Ngưu Hoàng, ta sẽ phát trực tiếp cảnh ăn tường, ăn cả một bát đầy!”

“Thôi đừng hứa nữa, lần gỗ tử đàn trước không phải ngươi cũng bảo ăn tường sao? Ta là người làm chứng đó.”

“Ha ha ha! Được rồi!”

“Nhưng lần này ngay cả ta cũng không tin, cái đồ Ngưu Hoàng này thật sự quá hiếm!”

Lạc Phong nhìn kênh chat, không để ý thêm, tiếp tục lái Hummer vào thành phố. Mắng thì mắng, nhưng không quá mức, chủ yếu là giỡn vui. Đám fan hâm mộ lâu năm đều quen phong cách của Lạc Phong; hơn nữa, quá trớn thì quản trị kênh sẽ ra tay.

“Cuối cùng đã tới.”

Nửa giờ sau, ngẩng đầu nhìn bệnh viện phía trước, Lạc Phong đỗ xe, ung dung đi vào.

“Cái đệt! Đệ Nhất Bệnh Viện Nhân Dân Giang Nam thị? Chủ kênh định làm gì?”

“Hồi nãy bảo kịch bản, giờ chủ kênh vào bệnh viện tốt nhất Giang Nam hỏi rồi kìa!”

“Không phải, vào bệnh viện thì chứng minh được gì? Không chừng Lạc Phong tìm bác sĩ để diễn kịch cho tụi mình xem thì sao?”

“Ngưu bức! Chủ kênh là diễn viên à, tới cả Đệ Nhất Bệnh Viện để diễn?”

“Chủ kênh này cũng thú vị. Kịch bản bất ngờ thật, nhưng lần này chơi lớn quá, khó ai tin.”

“Vậy trước kia đều là kịch bản?”

“Đoán chừng thế!”

“Nói nhiều làm gì, kịch bản hay không, chờ rồi sẽ rõ!”

“Đúng, mấy lần trước các ngươi không thấy chuyển khoản tiền à?”

“Cũng chỉ mấy chục vạn thôi, thuê người làm dễ mà.”

“Ta không quan tâm. Chủ kênh đi nhanh lên, ta muốn xem cái đống đẫm máu kia có phải Ngưu Hoàng hay không!”

Lạc Phong đặt điện thoại trong túi, gắn camera ở góc áo. Màn hình của mọi người lúc này là hành lang Đệ Nhất Bệnh Viện Giang Nam. Ngưu Hoàng thuộc trung dược, nên nơi Lạc Phong tìm tất nhiên là khoa Trung dược. Nhưng thủ tục phức tạp, muốn bán trung dược phải đăng ký, đặt lịch, vô cùng phiền toái.

Nghĩ kỹ, bệnh viện là đơn vị nhà nước, chưa chắc trả nổi tiền. Lỡ bị kiểm tra rồi thu giữ thì sao? Ngưu Hoàng là thuốc bắc danh quý, hàng chân chính cực hiếm, bệnh viện lớn không phải chỗ bán thích hợp.

Lạc Phong quyết định đến hiệu thuốc Đồng Nhân Đường ở Giang Nam thị.

“A? Sao chủ kênh không vào?”

“Muốn đi rồi à?”

“Cái đệt! Ngươi không thề son sắt bảo cho tụi ta mở rộng tầm mắt sao?”

“Chủ kênh sợ rồi?”

“Lão tử đổi địa điểm bán không được sao? Một đống tiền, các ngươi tưởng dễ kiếm chắc?”

Lạc Phong trợn trắng mắt, im lặng trước loạt bình luận, rồi lái xe tới Đồng Nhân Đường. Đây là đại dược phòng trong nước, cả nước có hơn ba trăm chi nhánh, công ty đại chúng, giá trị thị trường hơn sáu trăm ức.

“Chào tiên sinh, ngài muốn mua thuốc gì? Mua cho người già ạ? Chúng tôi có coenzyme Q10 mới, dạng nang mềm, tăng cường miễn dịch, chống oxy hóa, chăm sóc sức khỏe, chỉ 298 tệ.”

Vừa bước vào, một cô bán hàng xinh đẹp đã niềm nở chào mời sản phẩm chăm sóc sức khỏe người già.

Lạc Phong vung tay áo, điềm tĩnh nói:

“Ta có Ngưu Hoàng. Gọi quản lý của các ngươi ra đây.”