Đánh Dấu Từ Bộ Khoái Bắt Đầu (Bản Dịch)

Chương 43. Lý Tầm Hoan nhập vào, thuấn sát 1

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Năm ngón tay của hắn bỗng nhiên cứng như sắt, cắm vào bả vai Mạc Khố.

Sau đó hắn dùng sức, trực tiếp xé rách cánh tay của Mạc Khố.

"A!"

Mạc Khố kêu thảm thiết vì cánh tay phải bị xé rách.

Nhưng mà ngay lúc hắn đang kêu thảm thiết.

Đột nhiên

Bên đường, một bóng người màu xanh lao ra, đánh một chưởng về phía xe ngựa của Tô Hạo.

Ầm!

Mái xe ngựa bị một chưởng này đánh nát, Tô Hạo và Cố Tích Nhi ngã xuống khỏi xe ngựa.

Lúc này, Cố Tích Nhi đang bảo vệ Tô Hạo với vẻ mặt nghiêm túc.

Nàng nhìn chằm chằm vào bóng người màu xanh kia.

Bóng người màu xanh sau khi đánh nát xe ngựa cũng không dừng lại, thân hình lóe lên, giống như chim bay, trong nháy mắt đã đánh về phía Tô Hạo.

Một chưởng đánh ra, một luồng chân khí màu xanh từ lòng bàn tay nàng bắn ra, người ra tay là một võ giả Địa Cảnh.

Tô Hạo vừa mới nhảy xuống xe ngựa

Lúc này vẫn chưa hoàn hồn.

Dù sao hiện tại hắn chỉ có thực lực Nhân Cảnh ngũ trọng, cảm giác và ý thức kém xa nhau.

Hắn vội vàng mở bảng vật phẩm, muốn sử dụng thẻ nhập vào người Lý Tầm Hoan.

Nhưng tốc độ của người ra tay rất nhanh.

Lúc hắn đang xem bảng vật phẩm chuẩn bị kích hoạt thẻ nhập vào người Lý Tầm Hoan, một chưởng kia đã đánh tới trước mặt hắn.

Hô!

Đúng lúc này, một bóng người màu trắng xuất hiện trước mặt hắn.

Phụt!

Sau đó hắn liền thấy một ngụm máu tươi phun lên mặt mình, ngẩng đầu nhìn lên, người chắn trước mặt hắn chính là Cố Tích Nhi, trong lúc nguy cấp, nàng đã chắn trước mặt hắn.

Máu trên mặt hắn cũng là do Cố Tích Nhi phun ra!

"Tam thiếu gia!"

Lúc này, Tô Bình đã xé rách một cánh tay khác của Mạc Khố.

Thấy vậy, hắn lập tức bỏ qua Mạc Khố, chạy về phía Tô Hạo.

Nhưng Mạc Khố bị xé mất hai tay, trên mặt hắn lộ ra vẻ dữ tợn, hắn dậm chân một cái, loan đao rơi trên mặt đất bay lên, sau đó hắn há miệng cắn lấy loan đao.

Hắn bước lên một bước, nhanh chóng lao về phía Tô Bình.

Tô Bình theo bản năng quay đầu lại.

Xoẹt!

Loan đao trong nháy mắt cắt qua hai mắt Tô Bình.

A!

Hai mắt Tô Bình lập tức chảy ra máu đen, trên thanh loan đao này đã bị Mạc Khố bôi độc.

Tuy trúng độc, nhưng hai tay hắn cũng đã bắt được Mạc Khố, hắn dùng sức xé xác Mạc Khố.

"Tích Nhi, ngươi không sao chứ!"

Nhìn Cố Tích Nhi đang phun máu, Tô Hạo lo lắng hô lớn.

Phụt!

Cố Tích Nhi lại phun ra một ngụm máu tươi.

"Nhanh, nhanh, nhanh chạy đi!"

Cố Tích Nhi bị trọng thương, nói năng đứt quãng.

"Không ngờ, ngươi chỉ là một tên công tử bột, vậy mà lại có người nguyện ý chết thay cho ngươi, thật khiến ta kinh ngạc, để ta tiễn các ngươi cùng lên đường đi."

Lam Nguyệt ra tay

Lúc này đã lộ diện, nàng nhìn hai người Tô Hạo, thần sắc lạnh lẽo.

Kỳ thật nàng không ngờ Cố Tích Nhi lại đỡ thay Tô Hạo một chưởng của mình, nhưng nàng biết không thể trì hoãn thêm nữa, cho nên chuẩn bị ra tay lần nữa.

Mà lúc này, thẻ nhập vào người Lý Tầm Hoan của Tô Hạo cũng đã được kích hoạt, nhiệm vụ hệ thống cũng xuất hiện.

【Nhiệm vụ 1】 Ký chủ bị địch nhân phục sát, suýt chút nữa bỏ mạng, chém giết địch nhân, phần thưởng 300 điểm, thẻ rút thưởng Thanh Đồng 5 tấm.

Lúc này

Người thường ở con phố phía trước đều đã bị kinh hãi chạy tứ tán, tạo nên một cảnh tượng thê lương.

Tô Hạo nhìn thoáng qua Cố Tích Nhi đang nằm trong lòng, nàng đã hôn mê.

Mà bên kia, Tô Bình bởi vì hai mắt bị thương, một cỗ độc tố không ngừng lan tràn trong mắt hắn. Hắn gào thét, tìm kiếm mục tiêu, nhưng thần kinh bị độc tố lan tràn, thính giác đều bị ảnh hưởng, căn bản không thể phát giác phương hướng của Lam Nguyệt.

Ánh mắt Tô Hạo lạnh băng, hắn thật sự không ngờ tới sẽ gặp phải chuyện như vậy.

Vừa rồi nếu không phải Cố Tích Nhi thay hắn đỡ một chưởng, hiện tại hắn hẳn là đã chết.

Dù sao hắn chỉ có thực lực Nhân cảnh tứ trọng, ngăn cản một chưởng của võ giả Địa cảnh.

Hiện tại hệ thống vừa mới ban bố nhiệm vụ, hắn cũng không để ý tới.

Hắn đang tiếp thu tin tức được Lý Tầm Hoan truyền đến từ thẻ phụ thân.

Tin tức này rất khổng lồ, bao gồm cả võ học của Lý Tầm Hoan, chuyện xưa bi hoan ly hợp của hắn.

Tô Hạo không có tâm tư tìm hiểu quá nhiều.

Hiện tại hắn muốn giết người, hắn muốn đem nữ tử áo lam trước mắt chém giết.

Hắn nhẹ nhàng đặt Cố Tích Nhi xuống đất, động tác rất dịu dàng.

Kết hợp với loại u sầu của Lý Tầm Hoan, khiến cho Tô Hạo có chút mông lung.

Lúc hắn đặt Cố Tích Nhi xuống, lấy một cây trâm cài tóc màu bạc từ trên đầu nàng, cầm trong tay.

"Ừm!"

Lam Nguyệt ở đối diện đã cảm thấy không thích hợp.

Bởi vì từ trên người Tô Hạo, ả cảm nhận được một cỗ nguy cơ rợn người.

"Điều này sao có thể!"

Lam Nguyệt không tin, trên người bộc phát ra một cỗ chân khí màu lam, thực lực của ả đã đạt đến Địa Cảnh nhị trọng.

Mà Tô Hạo chẳng qua chỉ là một võ giả Nhân Cảnh tứ trọng mà thôi, sao có thể cho ả cảm giác như vậy.

Nhưng mà thời điểm ả ngẩng đầu nhìn về phía Tô Hạo, lại không thể cảm thụ được một chút khí tức nào trên người hắn.

"Chết đi!"

Tô Hạo lạnh lùng nói.

Sau đó cây trâm cài tóc trong tay hắn đột nhiên bay ra.

"Ngươi muốn dùng trâm cài tóc giết ta, giả thần giả quỷ, đi chết đi!"

Lam Nguyệt thấy Tô Hạo muốn dùng trâm cài tóc giết mình, lập tức cười lớn. Trâm cài tóc nhỏ bé này, ngay cả chân khí của ả cũng không phá được, làm sao có thể giết ả.