Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhưng mà nghĩ lại cũng thấy thoải mái, lúc trước hắn cũng đã hôn nha đầu này rồi.

Lúc hôn, cũng không có bị nàng đánh cho một trận, hiện tại chỉ là nắm tay nhỏ mà thôi.

Bàn tay nhỏ bé của Cố Tích Nhi, có chút lạnh lẽo, nhưng lại rất mềm mại, Tô Hạo có cảm giác muốn sờ nắn một chút, nhưng lập tức ổn định tâm thần, nếu không cẩn thận chọc giận Cố Tích Nhi, đến lúc đó nhiệm vụ của hắn sẽ không có cách nào hoàn thành.

Cái được không bù nổi cái mất.

Tô Hạo nắm tay nhỏ của Cố Tích Nhi, đi ra khỏi nha môn.

Ngoài nha môn

Cố Tích Nhi có chút thẹn thùng, che che giấu giấu, muốn rút bàn tay nhỏ bé của mình về.

Nhưng mà Tô Hạo sao có thể để cho nàng rút tay về.

Hai người cứ như vậy nắm tay nhỏ lên xe ngựa của Tô Bình.

"Đi, Khánh Dung phố!"

Tô Hạo quay sang phân phó Tô Bình.

Khánh Dung phố là một trong những con phố buôn bán phồn hoa nhất Phụ Thành, cửa hàng nơi này chủ yếu kinh doanh chính là quần áo, trang sức, còn có son phấn.

Đương nhiên còn có một số cửa hàng đồ ăn vặt.

Cho nên muốn dẫn Cố Tích Nhi đi dạo phố, vậy khẳng định cần phải đi Khánh Dung phố.

...

Phụ thành

Khánh Dung phố, trong hậu đường một cửa hàng son phấn.

Lam Nguyệt đứng nghiêm mặt, trước mặt nàng là một thi thể, trên mặt thi thể là một màu đen kịt, xem ra là chết dưới tay Lam Nguyệt.

"Chợ đen chết tiệt này, tại sao lại xuất hiện giải dược Hắc Huyết độc, còn bị Tô Vũ đoạt được, kế hoạch của nghĩa phụ, thất bại rồi!"

Vừa rồi nàng nhận được tin tức từ Tây Bắc quận truyền đến.

Trên chợ đen xuất hiện giải dược Hắc Huyết độc, bị Tô Vũ đoạt được, mà Tô Vũ, đã ở trên đường trở về Tô gia Phụ Thành, độc của Tiểu Hầu Gia sắp được giải.

Một khi Hắc Huyết độc của Tiểu Hầu Gia bị giải, như vậy kế hoạch trước đó của bọn họ, liền thất bại.

"Ba!"

Lam Nguyệt vỗ một chưởng lên chiếc bàn gỗ trước mặt, chiếc bàn gỗ ngay lập tức bị nàng một chưởng đánh nát.

"Tô Vũ đáng chết, Tô gia đáng chết."

Lam Nguyệt vô cùng tức giận, nàng đổ hết toàn bộ trách nhiệm của kế hoạch thất bại lên người Tô gia.

"Không thể bị động như vậy được, người đâu!"

Lam Nguyệt lạnh giọng quát.

Một nam tử đeo một thanh loan đao bên hông đi đến, ánh mắt hắn nhìn Lam Nguyệt tràn ngập ái mộ và dục vọng.

"Tư Mã Minh Nguyệt, bên đó có động tĩnh gì?"

Lam Nguyệt không để ý tới ánh mắt của nam tử, lạnh lùng hỏi.

"Tiểu thư, vừa mới nhận được tin tức, Tư Mã Minh Nguyệt cùng thương đội của hắn đã ra khỏi cổng thành Phụ Thành, hẳn là trở về quận phủ rồi."

Nam tử kia trầm giọng nói.

"Xem ra hắn đã nhận được tin tức, Tư Mã Minh Nguyệt này!"

Trong mắt Lam Nguyệt lóe lên một tia tức giận, nhưng nàng biết, Tiểu Hầu Gia đã có được giải dược, hắn ở lại chỗ này cũng vô dụng.

"Vậy để ta tự mình động thủ, ngươi chuẩn bị một chút, tối nay chúng ta phục kích Tô Hạo, sau khi thành công, lập tức rời khỏi Phụ Thành."

Trong mắt Lam Nguyệt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Tô gia phá hủy kế hoạch của nghĩa phụ, vậy thì lấy mạng của Tô Hạo để cảnh cáo Tô gia một chút.

"Vâng!"

Nam tử kia cung kính lui ra khỏi phòng, lúc rời đi, cũng mang theo thi thể trên mặt đất ra ngoài.

Trong phòng

Chỉ còn lại một mình Lam Nguyệt, nàng vươn hai tay ra, trong lòng bàn tay nàng tỏa ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt.

"Tô Hạo, muốn trách, thì trách ngươi sinh ra ở Tô gia, lại còn là một tên phế vật, không giết ngươi thì giết ai?"

Trong nha môn

Tiểu Lưu bộ khoái đem lời khai lấy được giao cho Lục Hào - Chánh thủ nha môn.

"Đây là lời khai các ngươi lấy được từ Lệ Hành sao?"

Lục Hào ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Tiểu Lưu bộ khoái, rất muốn nhìn thấy một chút gì đó trong mắt Tiểu Lưu.

Lúc trước hắn đã đích thân thẩm vấn Lệ Hành, nhưng lại không có được bất cứ thứ gì hữu dụng, nhưng giờ ngươi lại cầm một bản lời khai nói cho ta biết đây là do Lệ Hành khai ra.

"Chánh thủ, đây thật sự là do Lệ Hành khai! Cũng không biết Tô phó thủ cho Lệ Hành ăn cái gì, Tô phó thủ hỏi gì hắn nói nấy!"

Tiểu Lưu bộ khoái vội vàng đem chuyện đã xảy ra trong ngục nói cho Lục Hào.

"Hửm?"

Nghe nói Tô Hạo cho Lệ Hành ăn cái gì đó, thần sắc Lục Hào ngưng trọng.

"Ngươi lui xuống trước đi! Chuyện khác ta sẽ an bài!"

Lục Hào phất tay, để Tiểu Lưu lui xuống trước.

Hắn lại lần nữa cầm lấy lời khai, trong lời khai, ngoại trừ tin tức của phó đàn chủ Lam Nguyệt kia không có ra, những thứ khác đều rất chi tiết.

Nhưng Lục Hào lại có chút do dự. Bởi vì trong này, có không ít người của nha môn, nếu động thủ, nha môn chắc chắn sẽ chấn động.

"Chờ sau khi Tô Vũ thống lĩnh trở về, bẩm báo cho thống lĩnh, xem ý của thống lĩnh đại nhân rồi hãy quyết định!"

Lục Hào trầm tư một lát, hắn quyết định sau khi gặp Tô Vũ rồi hãy động thủ, nếu không, một khi làm sai, hắn gánh không nổi trách nhiệm này.

Khánh Dung phố.

Tô Hạo vô tình cùng Cố Tích Nhi đi dạo một buổi chiều, mắt thấy hoàng hôn buông xuống, Tô Hạo cùng Cố Tích Nhi ngồi lên xe ngựa của Tô Bình.

"Tô Bình, đưa Tích Nhi về trước, sau đó chúng ta hãy về Tô phủ!"

Tô Hạo nói với Tô Bình đang đánh xe.

"Vâng, thiếu gia!"

Tô Bình lập tức điều khiển xe ngựa, chạy về phía Cố phủ.