Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lúc này hắn rất muốn tìm người đánh nhau.

Đại Lực Khai Bi Thủ: tầng 2 (phối hợp với Kim Chung Tráo, chưởng lực có thể đạt tới 1000 cân. Tiêu hao 50 điểm kỹ năng để nâng cấp lên tầng 3, phối hợp với Kim Chung Tráo, chưởng lực có thể đạt tới 2000 cân).

"Oa, một chưởng có lực 1000 cân!"

Tô Hạo mừng thầm, thu hồi khí huyết trong tay, hai tay lập tức trở lại bình thường.

"Lần nâng cấp này rất mỹ mãn. Còn 35 điểm kỹ năng, tạm thời cứ giữ lại đã!"

35 điểm kỹ năng hiện tại ngoài nâng cấp Phạm Thiên Liệt Diễm Quyết ra thì không đủ để nâng cấp cái gì khác, vì vậy Tô Hạo tạm thời dừng tu luyện, đợi đủ điểm kỹ năng rồi mới nâng cấp tiếp.

"Tiểu Lưu ra ngoài lâu như vậy rồi mà vẫn chưa về?"

Tô Hạo cảm thấy hơi kỳ lạ. Hỏi thăm nơi giam giữ tù nhân có tốn bao nhiêu thời gian đâu.

Hắn đưa mắt nhìn ra sân.

Một bóng người áo trắng từ ngoài bước vào.

Đó chính là Cố Tích Nhi, người mà Tô Hạo không muốn gặp nhất. Lúc này, Cố Tích Nhi trông tiều tụy, vẻ mặt phảng phất nét u sầu và xanh xao, không còn chút nào vẻ kiêu ngạo như trước.

Mái tóc dài ngang lưng giờ chỉ còn tới vai, không còn vẻ thanh tú như trước, mà toát lên vẻ từng trải.

"Tiểu nha đầu này không phải không dám ra khỏi cửa sao? Sao lại tới đây?"

Tô Hạo giật mình thon thót. Dù sao hôm qua hắn cũng dùng bom nổ người ta, còn hại nàng ta mất đi mái tóc dài.

"Tô Hạo, ta phải về Thanh Mộc Kiếm Phái rồi!"

Cố Tích Nhi đi tới trước mặt Tô Hạo, giọng nói dịu dàng.

"Về Thanh Mộc Kiếm Phái à? Tốt quá rồi. Ta chỉ mong ngươi lập tức rời đi, để ta khỏi phải lo lắng đề phòng."

Tuy nghĩ vậy, nhưng Tô Hạo không dám nói ra miệng.

"Sao ngươi lại vội vàng về Thanh Mộc Kiếm Phái như vậy? Ta còn đang định, sau khi quen việc ở Bộ Viện, sẽ dẫn ngươi và Cố béo đi thuyền du ngoạn sông Lạc Thủy bên ngoài Phụ Thành đấy."

“Kiếm phái bên kia truyền tin, bảo ta lập tức trở về Thanh Mộc Kiếm Phái, hẳn là có quan hệ với Huyết Minh Giáo. Tiếp theo, e rằng toàn bộ quận Tây Bắc sẽ không yên bình, ngươi phải cẩn thận một chút.”

Cố Tích Nhi có chút lo lắng cho sự an toàn của Tô Hạo, nên hôm nay đặc biệt đến nhắc nhở Tô Hạo, bảo hắn phải cẩn thận.

“Ừm, ta biết rồi, ngươi trở về Thanh Mộc Kiếm Phái cũng phải cẩn thận, đám người Huyết Minh Giáo này quá tàn nhẫn, hôm qua người của bộ viện tử thương không ít.”

Người ta đã quan tâm hắn, hắn cũng nên nói vài lời ấm áp lại chứ.

Nghe được Tô Hạo quan tâm, trên mặt Cố Tích Nhi lộ ra nụ cười.

Nhưng khi Tô Hạo nhắc đến Huyết Minh Giáo, nàng lập tức nghiến răng nghiến lợi.

Mái tóc dài của nàng chính là bị người Huyết Minh Giáo hủy hoại, việc này chẳng khác nào hủy dung nhan của nàng, thật đáng hận.

Trong suy nghĩ của nàng, lúc ấy người Huyết Minh Giáo sợ Huyết gia huynh đệ tiết lộ bí mật, ra tay giết người diệt khẩu, nên nàng cho rằng trách nhiệm tóc mình bị hủy hoại, hoàn toàn là do Huyết Minh Giáo gây ra.

Huyết Minh Giáo, cứ thế bị Tô Hạo đổ oan.

“Ta nhất định sẽ tìm được kẻ đánh lén kia, ta phải băm hắn thành tám mảnh!”

Cố Tích Nhi nghiến răng nghiến lợi, một cỗ hàn ý trong nháy mắt dâng lên trong sân.

“Trời đất!”

Toàn thân Tô Hạo không khỏi run lên.

Không phải chỉ là làm nổ tung một chút tóc của ngươi thôi sao, cần gì phải hung dữ như vậy? Nhất định không thể để cho nàng biết là ta làm nổ tóc của nàng.

Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.

“Tích Nhi à, tóc ngắn cũng rất đẹp, ta rất thích dáng vẻ bây giờ của ngươi.”

Tô Hạo mở to mắt, chăm chú nhìn Cố Tích Nhi nói.

“Thật sao? Nhưng trước kia, ngươi thích nữ hài tóc dài mà!”

Cố Tích Nhi nghe được lời nói của Tô Hạo, lập tức vui mừng, ánh mắt sáng lên, nhưng sau đó nhớ tới lời Tô Hạo nói trước kia, không khỏi hỏi.

“Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, người ta ở thời điểm khác nhau thì cần có quan điểm thẩm mỹ khác nhau, Tích Nhi, ngươi rất đẹp.”

Tô Hạo bịa chuyện nói.

Kỳ thật trong lòng hắn đang thầm nghĩ: “Thì ra Tô Hạo cũng giống như ta, đều thích nữ hài tóc dài, cái sở thích chung này, tốt!”

Hô! Hô!

Lúc này, bên ngoài sân truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, sau đó thân ảnh của bộ khoái Tiểu Lưu xuất hiện ở trong sân, miệng còn thở hổn hển, xem ra chạy rất gấp.

Nhìn thấy Tô Hạo cùng Cố Tích Nhi, lập tức khom người nói.

“Bái kiến Cố tiểu thư!”

“Tra được Lệ Hành và Hàn Lộ bị giam ở đâu rồi?”

Hiện tại Tô Hạo đang rất muốn từ Lệ Hành biết được tin tức của Lam Nguyệt, dù sao các nàng cũng muốn ra tay với mình, tuyệt đối phải tiêu diệt.

“Bẩm Tô phó thủ, Lệ Hành và Hàn Lộ bị giam giữ trong địa lao ở hậu sơn, hôm nay Lục chính thủ có đến đó một chuyến, nhưng mà lúc đi ra, hình như rất tức giận.”

Tiểu Lưu đem tin tức tìm hiểu được bẩm báo với Tô Hạo.

“Xem ra Lục chính thủ bên kia không có được tin tức quan trọng gì, đi, chúng ta đến đó một chuyến.”

Tô Hạo mừng rỡ, chuẩn bị đi đến địa lao phía sau núi.

“Ngươi muốn đi gặp Lệ Hành?”

Cố Tích Nhi nghe xong, lập tức nhíu mày, gọi Tô Hạo lại.