Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tại đây, bao nhiêu người cũng đều vận trang phục và khí cụ tương tự.
*
Tần Phong lên xe dã ngoại, bên tai vang lên giọng nữ phát thanh: “Chuyến này sẽ đi qua đường Tây Sơn, Cửu Khúc Câu, vịnh Thanh Hà, di chỉ Nguyên Dương, căn cứ Xương Nam...”
“Tất cả người chiến đấu chú ý, xuống xe tại các điểm có thể săn bắt dị thú để nhận thưởng bằng Trung Hoa tệ. Danh sách truy nã gồm: Chuột mập ăn cỏ, Sài lang mắt đỏ, Dây leo ăn thịt người, Oa nhân...”
Giọng nói phát ra từ thiết bị tự động khiến Tần Phong có cảm giác bùi ngùi, đã bao lâu rồi mới lại ngồi xe dã ngoại như thời xưa?
Ngoại cảnh cực kỳ nguy hiểm, vết nứt có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào, dị thú tràn lan khiến địa cầu thay đổi, muốn giữ căn cứ bình yên chỉ có thể khích lệ mọi người nâng cao chiến đấu ngoài biên.
Trên xe có hơn hai chục người, ai cũng đi thành nhóm nhỏ, bọn họ nhìn Tần Phong tưởng anh là thành viên một đội khác nên cũng chẳng chú ý.
Xe chạy, có người lên, kẻ xuống, tới vịnh Thanh Hà thì Tần Phong đứng dậy, bên cạnh có một đội khác cùng đi xuống.
Vừa rời xe, liền nhận ra Tần Phong đi một mình, một thiếu nữ xinh xắn lên tiếng: “Cậu đi một mình nguy hiểm lắm, nhập hội cùng bọn mình đi?”
Bạn nam cạnh đó kéo vội cô lại, cảnh giác nhìn Tần Phong: “Ai đi một mình mà dám lẻ loi chắc đều có bản lĩnh, người ta chưa chắc muốn nhập hội với nhóm đâu!”
Cô gái vẫn cố cãi: “Chính vì anh ấy mạnh nên mình mới mời!”
Nam sinh trong đội can: “Nhỡ đâu vướng chân thì sao?”
“Nhưng...” Hiện nhiên cô gái không chịu nghe.
Một người bạn gái kéo cô ra, khuyên: “Mặc kệ đi, cậu thật lòng, người ta chưa chắc để ý.”
Lúc này mới nhận ra Tần Phong đã đi xa, chỉ là một bóng mờ khuất trong bụi cỏ lau lớn. Mọi người ngạc nhiên, không hiểu nổi kiểu người như thế.
*
Tần Phong chẳng bận tâm tới họ, cũng chẳng có thói quen trò chuyện với người lạ. Đôi khi, ngoài căn cứ, con người còn nguy hiểm hơn cả dị thú. Tự thấy thực lực chưa đủ, anh không muốn dây dưa đến bất kỳ ai.
Lần này, Tần Phong có việc riêng cần giải quyết, càng không muốn người khác biết.
Le lói trong đám cỏ lau, anh đi mà gần như không tạo ra tiếng động, nhờ vào bộ quần áo tác chiến T3 cản hết vết cắt của cỏ lau, nhường mình như một cây trúc mềm giữa thiên nhiên. Những chỗ này không chỉ che thân mà còn giảm cảm giác nguy hiểm.
Một tiếng ộp vang lên, Tần Phong nheo mắt xác định hướng. Một cái bóng xanh lao nhanh như tia chớp trong bụi cỏ. Tần Phong lập tức nâng nỏ, linh hoạt điều chỉnh, không chần chừ bóp cò.
Mũi tên xuyên gió bay thẳng, đâm trúng bóng xanh ấy, máu vọt trên bụi cỏ lau. Khi vật đó rơi xuống, mới thấy rõ là Oa nhân – quái vật hình ếch xanh to bằng nửa người lớn, chân sau phát triển, thậm chí biết đứng thẳng, là sát thủ nguy hiểm bậc nhất vùng vịnh Thanh Hà.
Tần Phong tiến đến, dao găm nhanh nhẹn moi tròng mắt Oa nhân. Thịt con này ăn khá ngon, nhưng anh còn việc quan trọng hơn, không tiện mang xác theo. Đặc biệt, máu Oa nhân dễ dẫn dụ sinh vật khác tới tấn công.
Tròng mắt Oa nhân được bỏ vào lọ thủy tinh, đồng thời, năng lượng dị năng từ Oa nhân bị Tần Phong hấp thụ, gia tăng thể chất.
“Tốc độ tiến bộ vượt xa đời trước! Đây mới thật sự là dị năng hoàn chỉnh sao? Có lẽ còn mạnh hơn, chỉ là mình chưa khám phá hết!”
Cảm nhận thân thể mạnh thêm từng chút, Tần Phong không giấu nổi phấn khích. Anh lặng lẽ tiến sâu vào rừng lau ngày càng rậm rạp, tiếng Oa nhân ộp ộp từ bốn phía dày đặc hơn.
Bất ngờ anh dừng lại, nỏ bắn liền hai phát cực chuẩn. Hai mũi tên xuyên tán lau dày, giết thêm hai Oa nhân đang giao phối.
Mùa hè là kỳ sinh sản của Oa nhân, nếu không kịp tiêu diệt, tới khi số lượng bùng phát kéo ra khỏi sào huyệt, sẽ hiểm họa cho toàn bộ căn cứ. Đó là lý do có thông báo phát ra trên xe lúc nãy.
Bước lại gần, Tần Phong tiếp tục hấp thụ năng lượng từ hai xác Oa nhân, lớn mạnh hơn rõ rệt – cảm giác dễ chịu đã lâu không trải qua từ những năm tháng sống cũ. Khi ấy, dù cố gắng thế nào cũng không thể tiến cấp nhanh như hiện tại.
Gắn mác cổ võ giả đoạn G1, thật ra Tần Phong là dị năng giả chuyên tăng cường thân thể, nhưng luôn che giấu bằng danh nghĩa cổ võ. Lại thu thêm tròng mắt Oa nhân, anh vững bước tiến lên.
Ba tiếng trôi qua, anh ra khỏi vùng cỏ lau, bắt đầu nghe tiếng nước róc rách – chính là vịnh Thanh Hà. Nhưng nơi đây cũng cực kỳ nguy hiểm, dưới nước là lũ cá Piranha, cá sấu, khiến nó gần như thành cấm địa.
Chính bởi lý do đó, căn cứ Thừa Bắc không hề biết bên dưới này lại ẩn giấu một tổ chức phản nhân loại – phòng thí nghiệm bí mật của tổ chức Z. Quả đúng là "dưới ánh đèn thì tối".
Tần Phong đến đây không phải để trả thù, bởi sức mình còn yếu, mà là để tìm một sức mạnh phép trợ cần thiết nhất lúc này.
Anh thay bình dưỡng khí, đeo kính bơi – toàn bộ trang bị sắm từ cửa tiệm ban nãy.
Hít một hơi sâu, Tần Phong nhảy xuống nước.
Nước sông ở nơi này rất sâu. Vừa lặn xuống, Tần Phong đã thấy xung quanh mình rực lên những vệt sáng xanh đỏ kỳ dị. Không nghi ngờ gì nữa, đó là độc tố tích tụ lâu ngày, cũng nhờ vậy mà ở đây lại không có sinh vật biến dị nguy hiểm nào xuất hiện.
Kiếp trước, khi trở về từ giữa ranh giới của sự sống và cái chết, Tần Phong không còn cảm giác gì. Nhưng bây giờ, anh lại cảm nhận rõ rệt những độc tố ấy làm làn da tiếp xúc với nước đau rát. Tuy vậy, so với những vết thương từng chịu đựng trước kia, cảm giác này chẳng đáng là gì.
Tần Phong di chuyển nhanh chóng dưới nước. Sau khi tăng cường thực lực, anh cảm thấy tốc độ và sức mạnh của mình đều vững vàng hơn, việc bơi lặn cũng trở nên dễ dàng. Chỉ trong ba phút, anh đã đến đáy sông nơi có một cửa hang tối đen hiện ra. Cửa động này đường kính ít nhất hai mét, đủ để anh đứng thẳng người đi qua.