Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Doanh Vị bế đứa bé trên tay, liếc mắt nhìn Huyền Tiễn đang quỳ dưới đất, trầm tư một lát rồi thờ ơ nói:

“Rất tốt, các mật thám của La Võng đã khó mà tìm ra được vấn đề trong đó, vậy chuyện này cũng thành rồi.”

Huyền Tiễn không khỏi ngẩng đầu nhìn Doanh Vị, nhưng hắn vội vàng cúi đầu, trong lòng âm thầm chấn động.

Vị Trường An quân này tuy rằng tuổi tác không lớn, vẻ mặt có chút non nớt, nhưng lại là người suy nghĩ chín chắn, thông minh và sâu sắc.

Ngay từ đầu, hắn đã lên kế hoạch và tính toán mọi thứ, không hề tìm thấy sơ hở nào.

Trường An Quân nhìn có vẻ như uy hiếp nhưng thực chất là lấy quyền thế ép người, khiến cho vị sát thủ hàng đầu La Võng là Huyền Tiễn, cũng có một loại cảm giác nặng nề, thở không ra hơi.

Tuy còn trẻ nhưng hắn đã nắm rõ quyền lực trong tay mình đến mức khiến cho Hắc Bạch Huyền Tiễn không còn lựa chọn nào khác.

Thậm chí Hắc Bạch Huyền Tiễn còn hoài nghi, liệu xung quanh có cạm bẫy nào không, nếu như hắn thực sự máu lạnh vô tình đến mức bỏ rơi con mình, rất có thể Trường An Quân hạ lệnh một tiếng, bản thân liền nuốt hận ngay tại chỗ rồi.

Bây giờ hắn đã bị trọng thương, mất hết võ công xuất chúng.

Nghĩ đến đây, trong lòng Hắc Bạch Huyền Tiễn nổi lên hàn ý, như thể nhìn thấy vị tể tướng Lữ Bất Vi kia.

Trên thực tế, xung quanh căn bản không có bất cứ phục kích nào, Doanh Vị vốn không hề tin tưởng đám hộ vệ của mình, bọn họ không hề trung thành với hắn.

Cho nên, Doanh Vị làm tất cả những chuyện này, là giấu diếm những thị vệ kia, nhưng mà Hắc Bạch Huyền Tiễn không biết, cũng không dám đánh cược, đây chính là chiến tranh không ngại lừa dối.

Sở dĩ Doanh Vị có thể uy hiếp được Hắc Bạch Huyền Tiễn, chính là lợi dụng lớp thân phận Trường An Quân này, thứ hắn lợi dụng là quyền thế.

Nếu như bản thân không phải công tử Tần Quốc, muốn dựa vào một đứa trẻ liền khiến Hắc Bạch Huyền Tiễn nhân nhượng, đó khác nào là tên ngốc nói mớ.

Đây chính là “thế” và “thuật” của Pháp gia, tức là lợi dụng tối đa quyền lực của bản thân, khống chế cấp dưới bằng quyền lực, dù võ công của Hắc Bạch Huyền Tiễn có mạnh đến đâu cũng chỉ là những kẻ dũng phu và cuối cùng sẽ phải khuất phục dưới quyền lực.

"Không biết quân thượng muốn ta làm cái gì?"

Hắc Bạch Huyền Tiễn quỳ xuống đất, kính cẩn nói.

Doanh Vị nghe vậy, khoé miệng hơi nhếch lên, biết rằng tên sát thủ hàng đầu đã bắt đầu thần phục rồi.

Sau đó, chỉ cần quyền lực của hắn không mất đi, kiểm soát thuộc hạ của mình, đồng thời không đụng đến vảy ngược thì có thể sử dụng Hắc Bạch Huyền Tiễn.

“Từ giờ trở đi, ngươi tiếp tục ẩn náu ở La Võng, thực hiện nhiệm vụ mà La Võng giao cho ngươi, đồng thời lợi dụng yêu ma quỷ quái của La Võng giúp ta thu thập tin tức.”

"Mặc dù ngươi chỉ là một sát thủ của 'La Võng', không hề chấp chưởng yêu ma quỷ quái, nhưng thân là sát thủ hàng đầu, ngươi hoàn toàn có thể mượn cớ hoàn thành nhiệm vụ để La Võng tìm hiểu tin tức giúp ngươi."

"Quan hệ giữa chúng ta không được để người thứ ba biết. Đợi thời cơ đến, ta sẽ giao mệnh lệnh mới cho ngươi."

Doanh Vị chậm rãi nói.

Trong vài năm tới, hắn có lẽ sẽ ở Tiểu Thánh Hiền Trang học tập, tạm thời không cần Hắc Bạch Huyền Tiễn làm gì cho hắn, thứ mà Doanh Vị cần vẻn vẹn chỉ là thông tin tình báo của thế giới bên ngoài.

Đợi đến khi học xong trở về, bản thân chuẩn bị thâm nhập vào vòng xoáy quyền lực ở Tần Quốc, hắn có thể khởi động quân cờ Hắc Bạch Huyền Tiễn mà mình gài vào trong La Võng này.

Khi Doanh Vị nhìn thấy Hắc Bạch Huyền Tiễn, trong lòng đã vạch ra những chuyện tiếp theo đây.

Huyền Tiễn nghe vậy, trong lòng thở phào một hơi, thực sự có suy nghĩ tận trung với Doanh Vị.

Bởi vì vị Trường An quân này đã đưa ra quyết định chính xác nhất. Cũng không coi thường La Võng mà gài mình vào La Võng, điều này khiến Hắc Bạch Huyền Tiễn nhẹ nhõm.

Nếu như bây giờ Doanh Vị để hắn theo cùng, chẳng khác nào trực tiếp bạo lộ. Đây không phải là tìm đường chết sao?

Hắc Bạch Huyền Tiễn trong lòng lạnh giá, quyết định dùng sự trung thành và mạng sống của mình để đổi lấy tiền đồ và tương lai của nhi tử!

Làm sát thủ thực sự không có tiền đồ!

Lúc này Doanh Vị bước tới trước mấy bước, đi tới trước mặt Hắc Bạch Huyền Tiễn, cúi người xuống, trao đứa bé trên tay cho hắn, nói:

“Nếu như ta cứ bế đứa bé về như vậy sẽ dễ khiến người khác nghi ngờ.”

"Ngày mai, ngươi cứ theo chỉ thị của ta, đặt đứa trẻ này ở bên đường, để ta tình cờ gặp được nó."

“Lúc đó, ta sẽ đột nhiên động lòng thương cảm, thu nhận đứa bé này làm thư đồng cho ta.”

"Như vậy, tất cả vết tích của tiểu tử này sẽ bị xóa sạch, thân phận của hắn chỉ có trời biết đất biết, ngươi biết ta biết."

Khi giao đứa trẻ cho Hắc Bạch Huyền Tiễn, Doanh Vị thân thể cứng đờ, lòng ôm cảnh giác.

Nếu như lúc này Hắc Bạch Huyền Tiễn làm khó, hắn tuyệt đối có thể trốn thoát.

Nhưng mà Doanh Vị cảm thấy, Hắc Bạch Huyền Tiễn sẽ không làm khó. Quả như hắn nghĩ, Hắc Bạch Huyền Tiễn chỉ quỳ xuống đất, ôm lấy nhi tử của mình.

Nam tử với vẻ mặt tràn đầy tang thương này có chút không biết phải làm sao, cúi đầu nhìn đứa trẻ trong tay mình, ngây ngốc nói: “Đây là hài tử của ta và Thiên Thiên, đây là con của ta và Thiên Thiên.”

Nói đến đây, tên sát nhân máu lạnh vô tình này lại không kìm nén được mà rơi nước mắt.

Kể từ khi đứa trẻ sinh ra, thân là một người cha, Hắc Bạch Huyền Tiễn chưa từng bế nó trên tay.

Ngụy Dung đem nó ra uy hiếp hắn, đương nhiên sẽ không để Hắc Bạch Huyền Tiễn tiếp xúc.

"Lưu ý ám hiệu của ta. Sau này, mỗi tháng ngoại trừ mệnh lệnh của ta, ngươi phải sắp xếp tình báo quan trọng mà La Võng điều tra được giao cho ta."

Doanh Vị lại lần nữa dặn dò.

Thân là sát thủ hàng đầu, Hắc Bạch Huyền Tiễn đương nhiên có đủ quyền lực để đọc hồ sơ của La Võng.

"Vâng!"

Hắc Bạch Huyền Tiễn hành lễ đáp.

Doanh Vị chỉnh đốn lại lông vũ trên y phục của mình, phủi nhẹ tuyết trên người rồi xoay người rời đi.

Hắn vừa mới đi mấy bước, lại dừng chân, nói với bóng lưng của Hắc Bạch Huyền Tiễn: "Nhớ kỹ, hiện tại mạng của ngươi là thuộc về ta."

"Không có mệnh lệnh của ta, ngươi không được chết, nếu không thỏa thuận của chúng ta sẽ vô hiệu."

Doanh Vị đột nhiên nhớ ra Hắc Bạch Huyền Tiễn ở tương lai, có lẽ là một, hai năm nữa họ sẽ gặp lại và tung hoành.

Hắn vì trả thù, thậm chí ngay cả mạng cũng đem ra đặt cược, cuối cùng mặc dù không chết, nhưng cũng xảy ra chuyện.

Thứ Doanh Vị cần là một Hắc Bạch Huyền Tiễn sống chứ không phải người chết hoặc là xảy ra chuyện, cho nên mới nhắc nhở hắn, bảo hắn cẩn thận mạng sống của mình.

"Lời của quân thượng, Huyền Tiễn khắc ghi trong lòng!"

Huyền Tiễn hiểu rất rõ, thứ Doanh Vị cần chính là lòng trung thành và năng lực của hắn, mà hắn muốn thể hiện năng lực thì bắt buộc phải sống sót.

Vì hài tử của mình, Hắc Bạch Huyền Tiễn đã âm thầm hạ quyết tâm, bản thân nhất định phải sống, phải sống lâu hơn ai hết, bất kể là ai, đều tuyệt đối không thể giết chết hắn!

Lúc này, trong đầu Hắc Bạch Huyền Tiễn chỉ còn lại ý nghĩ báo thù, chỉ còn lại Hắc Kiếm, Bạch Kiếm đã vỡ nát kia của hắn lại lần nữa rèn đúc trong lòng.

Lần này, người hắn muốn bảo vệ chính là nhi tử của mình, là kết tinh tình yêu của mình và Thiên Thiên, cũng là minh chứng cho tình yêu của hắn và Thiên Thiên!

Khi một người đã khát máu sát phạt quyết đoán, lại có quyết tâm bảo vệ người nào đó, hắn sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn!

"Đây chính là nhân tính và tình cảm. Cho dù là một sát thủ vô tình cũng có thể trở nên dịu dàng như nước."

“Huyết mạch tương liên với đứa trẻ đủ để khiến phụ mẫu vứt bỏ tất cả, cũng phải để đứa trẻ trưởng thành khoẻ mạnh.”

“Tình cảm giữa người với người quả thật quá kỳ diệu, chỉ có điều hiện tại ta chưa có con, tạm thời không cách nào hiểu được.”

Doanh Vị suy nghĩ như vậy.