Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Doanh Vị suy nghĩ xoay chuyển, làm bộ nói: "Khanh đứng lên đi."
"Tạ Trường An quân!"
Chương Hàm cùng đám thị vệ đứng lên.
"Quân thượng, đây là biên bản thu liên quan đến đất phong, cùng với ban thưởng của vương thượng dành cho ngài, vương thượng sai hạ quan giao cho ngài."
Bởi vì không phải loại văn thư bái quan chính thức gì, cho nên cũng không cần lễ tiết phức tạp.
Chương Hàm dâng thẻ tre, cung kính cúi người.
Doanh Vị nhận lấy, mở ra tuỳ ý liếc nhìn, trên thẻ tre dùng ngôn ngữ đơn giản, ghi lại một số số liệu thuế má cùng thu hoạch trên lãnh địa của Doanh Vị.
Mặc dù Doanh Vị được phong làm "Trường An quân", nhưng mà phong địa của hắn hiện tại không gọi là "Trường An", nhưng mà cũng là Trường An thành sau này.
Đó là một mảnh đất màu mỡ, dân chúng an cư lạc nghiệp, nếu như Doanh Vị nguyện ý, dựa vào mảnh phong địa liền có thể sống vinh hoa phú quý cả đời này, có thể thấy người cha hời Trang Tương vương này đối với Doanh Vị vẫn rất tốt.
Trừ những cái này ra chính ban thưởng riêng của Chính Ca, nội dung ban thưởng đều là những thứ như vàng bạc, lương thực, tơ lụa.
Ở thời đại này, lương thực cùng gấm vóc mới là quan trọng nhất, sau khi đại chiến kết thúc, y phục của người chết đều bị lột sạch không còn gì, nhưng không có ai quan tâm có tốt lành hay không tốt lành.
"Quân thượng, vương thượng bảo hạ quan nhắn với ngài, vương thượng với quân thượng đã rất nhiều năm không gặp rồi, rất là nhớ ngài, không biết khi nào quân thượng có thể trở về Tần quốc vậy?"
Chương Hàm nhìn thấy Doanh Vị liếc nhìn thẻ tre một lát liền nhận ngay, hắn lại nói.
Quả nhiên, Chính Ca nhớ ta rồi.
Doanh Vị trong lòng lẩm bẩm một câu, đồng thời cũng đang cân nhắc về Chương Hàm, người này võ công như thế nào, mình có thể bảo hắn hộ tống mình quay về nước hay không?
Nhưng mà Doanh Vị rất nhanh liền từ bỏ ý định, cho dù là sau khi thống nhất lục quốc, Chương Hàm luận võ công cũng không thể nào là đối thủ của sát thủ hàng đầu, chứ nói gì hiện tại.
Chương Hàm quả thực là nhân tài, nhưng mà năng lực của hắn lại không nằm ở chỗ võ công.
Haizz, Cái Nhiếp lúc này có lẽ đã trở thành lão sư kiếm thuật của Chính Ca rồi, nếu như Cái Nhiếp tới thì tốt rồi, tốt xấu gì cũng có ích hơn so với Chương Hàm.
Cũng không đúng, Cái Nhiếp hiện tại cũng không phải là đối thủ của Kinh Nghê, cho dù hắn có đến cũng vô dụng, dựa vào một mình hắn, căn bản không cách nào đảm bảo an toàn cho mình.
Doanh Vị giả vờ trầm ngâm một lát, nói: "Ngươi quay về Hàm Dương nói với vương huynh, cứ nói mấy tháng sau ta sẽ trở về Tần quốc."
Chương Hàm cũng không biết Doanh Vị trong lòng đang chê hắn, nghe vậy vô cùng vui mừng: "Vậy cứ để hạ quan ở lại Tang Hải, chờ mấy ngày nữa hộ tống ngài trở về nước."
Doanh Vị không chút do dự từ chối: "Trương khanh không cần phải như vậy, có lẽ chỗ vương huynh càng cần ngươi hơn, ngươi cứ để mấy hộ vệ này lại là được rồi."
Doanh Vị trong lòng thầm mắng, quả nhiên Chương Hàm đến đây là có nhiệm vụ khác, hoặc là nói đây mới là nhiệm vụ thực sự, đó chính là đưa mình về nước.
Nhưng mà hắn đâu dám để Chương Hàm ở lại nơi này, nếu Chương Hàm ở lại, đoán chừng sẽ chết dưới kiếm của Kinh Nghê, nhân tài như vậy tuyệt đối không thể chết yểu như vậy được.
"Vâng!"
Có được thời gian chính xác Doanh Vị trở về nước, Chương Hàm cũng coi như là hoàn thành nhiệm vụ mà vương thượng giao cho, hắn cũng nhẹ nhõm trong lòng.
Thân là người bên cạnh vương thượng, nếu như ngay lần đầu tiên phân ưu cho vương thượng cũng không cách nào hoàn thành, vậy thực sự là hổ thẹn với vương ân.
Trùng hợp đúng lúc này, một trận gió thổi tới, thổi bay sa mỏng trên xe ngựa.
Ánh mắt của Doanh Vị liền nhìn qua, từ chỗ rèm cửa bị thổi lên, nhìn thấy một nữ tử dịu dàng như nước đang ngồi ở bên trong.
Nàng mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt, dung mạo tuyệt mỹ, phong thái yểu điệu.
Mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng cũng có thể nhìn ra nàng da trắng nõn nà, tựa như một đóa hoa anh đào nở rộ, khuôn mặt xinh đẹp như hoa như ngọc kia, có thể gọi là nghiêng nước nghiêng thành.
Chỉ cái liếc mắt này liền khiến trong mắt của Doanh Vị loé lên vẻ kinh hãi, nhưng ngay lập tức trái tim của Doanh Vị liền lạnh giá, hắn đã đoán được nữ tử này là ai, nàng tất nhiên là sát thủ hàng đầu La Võng, Kinh Nghê!
Doanh Vị mặt không biểu cảm, quay đầu hỏi Chương Hàm: "Không biết nữ tử trong xe ngựa kia là ai?"
Chương Hàm không chút do dự, chắp tay nói: "Trước khi hạ quan rời khỏi Hàm Dương, đã gặp Lữ tướng quốc, tướng quốc từng đọc qua tác phẩm của quân thượng, rất khâm phục, khen ngợi quân thượng."
"Lữ tướng quốc nghe nói quân thượng thích mỹ tửu mỹ nhân, đặc biệt đem mỹ nhân mà mình nhìn trúng tặng làm thiếp của quân thượng."
Doanh Vị âm thầm cạn lời, trong lòng chửi rủa: "Hàn Phi ơi là Hàn Phi, ta bị ngươi hại rồi!"
Nghĩ đến Doanh Vị ta là quân tử nho nhã, là người chính trực, lại bởi vì dính líu đến ngươi mới bị người ta hiểu lầm thành đồ háo sắc!
Cho nên nói, Kinh Nghê này có thu nhận hay không?
Doanh Vị trong lòng suy nghĩ, trong miệng lại hỏi: "Vương huynh có biết chuyện này không?”
"Vương thượng biết."
"Vậy vương huynh nói thế nào?"
Chương Hàm không chút nghĩ ngợi đáp: "Vương thượng cũng biết quân thượng phong lưu, về việc Lữ tướng quốc tặng thê thiếp cho quân thượng, cũng không nói gì."