Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Dịch: Dưa Hấu

"Sở sư huynh, mời ngươi đến rút thăm."

"Vào giữa trưa, cuộc thi sẽ bắt đầu, mà Thiên Âm Tiên Tử đã chờ đợi từ lâu."

Đối với lời của Sở Trường Phong, các đệ tử Thiên Đan Phong đều không để tâm.

Thực lực của Thiên Âm có thể nói là vô địch dưới Nguyên Anh, trong khi đó, Sở Trường Phong chỉ vừa mới bước vào Kim Đan Kỳ không bao lâu, thực lực khẳng định kém xa Thiên Âm.

Hơn nữa, nếu Sở Trường Phong thật sự có thực lực so tài cao thấp với Thiên Âm, cần gì phải bày ra những âm mưu quỷ kế này để trốn tránh nàng?

Sở Trường Phong liếc nhìn Thiên Âm đang được mọi người vây quanh như sao trời vây quanh trăng sáng ở phía xa, rồi trấn định tự nhiên đi đến nơi rút thăm trước Thiên Đan Điện, rút ra thẻ bài đối chiến của mình.

Nhóm đan sư Kim Đan có chừng một nghìn hai trăm người.

Nhóm đan sư Trúc Cơ có chừng ba nghìn người.

Mà trên bảng số Sở Trường Phong nhận được có viết "Kim Đan, Giáp 501". Trong lòng hắn dấy lên một tia hiếu kỳ, dựa theo quy tắc thi đấu, đối thủ của hắn sẽ là "Kim Đan, Ất 501".

"Không biết ai là Ất 501 nhỉ?"

Vào giữa trưa.

Cuộc thi chính thức bắt đầu.

Quảng trường trước điện Thiên Đan Phong vô cùng rộng lớn, đã sớm được chia ra thành một trăm khu vực thi đấu.

Đồng thời có mười vị trưởng lão Hóa Thần Kỳ của Thiên Đan Đường đứng ra duy trì trật tự và đảm nhận trách nhiệm trọng tài.

Mà số người tham gia thi đấu ở nhóm đan sư Kim Đan tổng cộng chỉ có khoảng một nghìn hai trăm người, vòng thứ nhất chỉ cần sáu lượt đấu là có thể kết thúc.

Sở Trường Phong là 'Giáp 501', phải đến lượt đấu thứ ba mới lên đài.

"Vòng đầu tiên lại có Thiên Âm." Ánh mắt Sở Trường Phong ngưng lại, phát hiện một thân ảnh quen thuộc.

Chỉ thấy Thiên Âm trong bộ váy trắng bồng bềnh tựa như một tiên tử lạnh lùng, mà đối diện nàng là một đan sư có tu vi Kim Đan trung kỳ.

Theo lệnh của trưởng lão, trận đấu bắt đầu.

Thiên Âm tay vừa kết pháp quyết, lực lượng băng hàn trong nháy mắt đã ngưng kết không khí thành tinh thể băng, nhưng ngay vào khoảnh khắc nàng định ra tay, đối thủ của nàng vậy mà lại quay người nhảy ra ngoài sân.

"Đang làm trò gì vậy?" Sở Trường Phong hơi nhíu mày.

"Ngươi đây là có ý gì?" Thiên Âm cũng lạnh lùng hỏi.

Tên đan tu kia bèn ôm quyền với Thiên Âm: "Sư tỷ đừng hiểu lầm, tại hạ chắc chắn không phải là đối thủ của sư tỷ, nên không muốn lãng phí linh lực của người. Linh lực của sư tỷ vẫn là nên để dành dùng trên người Sở sư huynh thì hơn."

Nơi xa, Sở Trường Phong: "..."

Tốt, tốt lắm, các ngươi chơi như vậy phải không.

Một trận so tài ước chừng nửa canh giờ.

Một canh giờ sau, lượt đấu thứ ba bắt đầu, Sở Trường Phong cũng leo lên lôi đài.

Mà đối thủ của hắn đã chờ đợi từ lâu.

Khi hắn thấy rõ mặt mũi của đối phương, Sở Trường Phong rất bất ngờ.

"Hàn Vân Băng, vậy mà lại là ngươi?"

"Sở Trường Phong, đúng là ứng với câu nói kia, không phải oan gia không gặp gỡ!" Thần sắc Hàn Vân Băng âm trầm.

Nhìn thấy Sở Trường Phong, hắn liền nghĩ tới đống Tích Cốc Đan kia.

Sau khi nếm thử một viên, hắn đã vứt hết cả Tích Cốc Đan lẫn túi trữ vật đi.

Nghe lời của Hàn Vân Băng, Sở Trường Phong hơi nhíu mày: "Hàn sư huynh nói sai rồi, chúng ta đều là đồng môn, đâu có thù oán gì."

Hàn Vân Băng: "Bớt cùng ta dính quan hệ."

Cùng lúc đó, hiệu lệnh chiến đấu đã vang lên.

Hàn Vân Băng mặt trầm như nước, hai mắt tựa hàn đàm bình tĩnh nhìn chằm chằm Sở Trường Phong rồi đột nhiên ra tay. Chỉ thấy cánh tay hắn vung lên, mười mấy viên đan hoàn màu đen tựa như sao chổi bay vụt ra, bắn thẳng về phía yếu hại của Sở Trường Phong.

Sở Trường Phong biết rõ những viên đan hoàn này nhìn như bình thường, kỳ thực ẩn chứa huyền cơ.

Khi chúng rời tay, hễ va chạm vào bất kỳ vật gì đều sẽ nổ tung trong nháy mắt.

Đây chính là một thủ đoạn thường dùng trong chiến đấu của các luyện đan sư, Bạo Đan!

Loại đan hoàn này ẩn chứa lôi nguyên tinh, một khi phát nổ, uy lực kinh người.

Bạo Đan mà Hàn Vân Băng ném ra ít nhất cũng là Nhị giai, cho dù là tu sĩ Kim Đan sơ ý một chút cũng sẽ bị nổ thành trọng thương.

Thế nhưng, đối mặt với đòn tấn công mãnh liệt bất ngờ của Hàn Vân Băng, Sở Trường Phong trong miệng khẽ quát một tiếng: "Trảm Yêu!"

Tiếng nói của hắn chưa dứt, một đạo kiếm mang màu bạc như dải lụa đã bắn ra, nhanh tựa tia chớp, trong nháy mắt đến trước mặt Sở Trường Phong, tạo thành một tấm lưới kiếm màu bạc kín kẽ không một kẽ hở.

Chỉ nghe một trận đinh đinh đang đang giòn vang, mười mấy viên đan hoàn màu đen kia như va phải tường đồng vách sắt, nhao nhao bị kiếm mang đâm vỡ.

Trong chốc lát, từng đoàn lôi quang vỡ ra trước người Sở Trường Phong, tựa như pháo hoa nở rộ, lộng lẫy mà chói mắt.

Nhưng đòn tấn công của Hàn Vân Băng cũng không vì thế mà kết thúc.

Ngay khoảnh khắc lôi quang tiêu tán, một trận sương mù dày đặc đột nhiên dâng lên trước mặt Sở Trường Phong, giống như một tầng màn che dày đặc, bao phủ toàn bộ người hắn vào trong.

Sương mù dày đặc này không phải là sương mù bình thường, mà là sương độc ẩn giấu bên trong những viên đan hoàn kia!

Chiêu này của Hàn Vân Băng có thể nói là xuất kỳ bất ý, khiến người ta khó lòng phòng bị.

"Vẫn là chiêu cũ, không có gì mới."

"Lại xem ta một kiếm phá vạn pháp!"

Nhưng Sở Trường Phong đối với việc này dường như đã sớm liệu định.

Bạch!

Trảm Yêu Kiếm đột nhiên bắn ra ngân quang chói mắt, giống như mặt trời chói chang giữa không trung.

Sương độc dưới ánh kiếm quang chiếu rọi, trong nháy mắt bị bốc hơi, biến mất sạch sẽ.

Ngay sau đó, Sở Trường Phong điều khiển Trảm Yêu Kiếm tựa tia chớp bay vụt ra, đâm thẳng về phía Hàn Vân Băng.

Một kiếm này tốc độ cực nhanh, tựa như lưu tinh xẹt qua bầu trời, mang theo khí thế sắc bén, khiến người ta tránh không thể tránh.

Đối mặt với một kiếm này, thần sắc Hàn Vân Băng biến ảo không ngừng.

Trong đầu hắn trong nháy mắt hiện lên mười mấy phương án ứng đối.

Nhưng bất luận thế nào, đều là cục diện tất bại!

Cho đến giờ phút này, hắn mới ý thức được kiếm tu đáng sợ đến mức nào.

Đối chiến với đan sư tuyệt đối là nghiền ép.

Khi phi kiếm chỉ còn cách Hàn Vân Băng một tấc, hắn cuối cùng cũng mở miệng nói: "Ta thua."

Ông!

Trảm Yêu Kiếm lơ lửng trước mặt Hàn Vân Băng.

Hàn Vân Băng buông lỏng nắm tay đang siết chặt, chậm rãi mở mắt ra, nhìn thanh phi kiếm chỉ cách mi tâm một tấc, hắn cảm thấy sống mũi cay cay.

"Với thực lực của ngươi, cho dù ở nhóm đạo pháp cũng có một chỗ đứng, vì sao lại không giữ thể diện mà tham gia đối chiến ở nhóm đan sư?" Hàn Vân Băng hỏi ra nỗi nghi hoặc đã lâu trong lòng.

"Sở Trường Phong ta thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng." Sở Trường Phong thu hồi phi kiếm, thản nhiên đáp.

Hàn Vân Băng: "..."

Ta thấy ngươi chỉ đang nói nhảm, rõ ràng là tham lam phần thưởng hạng nhất.

Sau đó Hàn Vân Băng mặt mày đen kịt đi xuống lôi đài.

Mà các đan sư đang quan chiến đều có chút thất vọng.

"Sở Trường Phong tuy nhân phẩm không ra sao, nhưng tu vi kiếm đạo không hề yếu."

"Một kiếm này, đổi lại là ta cũng khó mà ngăn cản." Một đan sư Kim Đan hậu kỳ thành khẩn nói.

...

Hai canh giờ sau.

Vòng so tài thứ hai của nhóm Kim Đan bắt đầu.

Một nghìn hai trăm người chỉ còn lại sáu trăm người.

Lần này đối thủ của Sở Trường Phong đã biến thành một đan sư Kim Đan hậu kỳ.

Khi Sở Trường Phong liên tiếp vận dụng Trảm Yêu và Trừ Ma hai thanh phi kiếm, tên đan sư Kim Đan Kỳ kia chưa ra được hai hiệp đã lựa chọn nhận thua.

Lúc này, các đan sư đều trầm mặc.

Thực lực của Sở Trường Phong lại một lần nữa làm mới nhận thức của bọn họ.

Ngươi có thể nói Sở Trường Phong tệ, nhưng không thể nói Sở Trường Phong gà.

"Đừng nản chí, chúng ta còn có Thiên Âm sư tỷ." Đông đảo đan sư đều đặt Thiên Âm làm hy vọng cuối cùng.

Trong một ngày, Sở Trường Phong trải qua chín vòng đối chiến, cuối cùng cũng giành được tư cách vào trận chung kết.

Mà đối thủ của Sở Trường Phong không có gì ngoài ý muốn, chính là Thiên Âm.

"Có khuất tất, tuyệt đối có khuất tất." Sở Trường Phong kháng nghị: "Vì sao nhiều vòng so tài như vậy mà ta vẫn không gặp phải Thiên Âm?"

"Chuyện này còn không đơn giản sao? Đây là muốn để ngươi mất mặt trước mặt Thánh chủ, các vị phong chủ, trưởng lão cùng toàn thể đệ tử nội môn đấy." Có đan sư cười lạnh.

Thế nhưng, một trưởng lão của Thiên Đan Phong lại lạnh lùng liếc tên đệ tử kia một cái: "Nói bậy bạ, chúng ta luôn tuân theo nguyên tắc công bằng, công khai, công chính. Sở Trường Phong, ngươi trước sau không cùng nhóm với Thiên Âm, chỉ có thể nói là vận khí của các ngươi tốt."

Sở Trường Phong: "..."

"Nếu không phải lão già nhà ngươi cứ cố nén cười, ta đã tin lời ma quỷ của ngươi rồi."