Đại Sư Huynh Thật Quá Âm Hiểm (Dịch)

Chương 28. Sở Trường Phong: Nguy Rồi, Nàng Đang Nhắm Vào Ta

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Dịch: Dưa Hấu

"Ta đã báo danh, tham gia thi đấu ở nhóm đạo pháp."

Trong mắt Tử Nguyệt lóe lên ý cười: "Nếu sư muội đoán không sai, lần này Trường Phong sư huynh vẫn báo danh ở nhóm đan sư?"

Sở Trường Phong cười ha hả một tiếng: "Sư muội quả nhiên thông minh."

"Đã như vậy, sư muội sẽ không quấy rầy sư huynh làm chính sự." Tử Nguyệt nói xong, bèn lui sang một bên, ôn nhu nhìn Sở Trường Phong.

Sở Trường Phong nhẹ nhàng gật đầu, dẫn Thanh Dao đi về phía chỗ báo danh.

"Tử Nguyệt sư muội, ngươi cũng ở đây sao."

Đột nhiên, một gã thanh niên mặt mày kinh ngạc từ trong đám người bước ra, đi tới trước mặt Tử Nguyệt.

Hắn thân cao mét sáu, cân nặng ít nhất cũng một trăm sáu mươi cân. Thân hình mập mạp, mắt nhỏ ti hí, gần như chỉ còn lại một khe hở.

Toàn thân của hắn đều đang phát ra quang huy, bởi vì gã thanh niên kia mình mặc pháp y tỏa bảo quang, chân đạp bảo hài phát bảo quang, bên hông đeo ngọc bội tán bảo quang, mười ngón tay đều mang nhẫn tán bảo quang.

Thế nhưng, khi Tử Nguyệt nhìn thấy gã thanh niên này, nụ cười trên mặt nàng trong nháy mắt thu lại, thay vào đó là vẻ lạnh lùng cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.

Nàng bước sang một bên hai bước để giữ khoảng cách với gã.

Thế nhưng gã thanh niên lại bước theo hai bước.

Tử Nguyệt lại lùi.

Gã thanh niên lại bước theo.

Tử Nguyệt lại lùi thêm lần nữa.

Gã thanh niên lại tiếp tục bước theo.

"Triệu sư huynh, xin hãy có chừng mực, ngươi đến quá gần, ta sợ Sở sư huynh hiểu lầm." Tử Nguyệt lạnh lùng nói.

Gã thanh niên này là chắt của phong chủ Thiên Lôi Phong, Triệu Thiên Phàm, tu vi Kim Đan hậu kỳ, vì mang trong mình Lôi Linh Thể nên rất được phong chủ Thiên Lôi Phong yêu quý.

Triệu Thiên Phàm nhìn dáng người thẳng tắp của Sở Trường Phong, không phục hỏi: "Tử Nguyệt sư muội, ta không hiểu, luận về bối cảnh, tu vi, tướng mạo, ta đều không kém Sở Trường Phong, nhân phẩm của ta lại càng hơn hắn, rốt cuộc ta không bằng hắn ở chỗ nào?"

Tử Nguyệt đạm mạc đáp: "Chỉ vì ta thích hắn, cho nên ngươi chỗ nào cũng không bằng hắn."

"Thế nhưng, vì sao ngươi lại thích hắn?"

"Bởi vì ta thích."

Triệu Thiên Phàm nghe vậy, lập tức im bặt.

Tử Nguyệt cũng không muốn nhiều lời với Triệu Thiên Phàm.

Nàng sở dĩ lạnh lùng với tất cả mọi người ngoại trừ Sở Trường Phong, vì vô cùng rõ ràng, nếu không phải nàng Trúc Cơ thành công cùng thức tỉnh phi tiên đạo thể, thì trong nội môn này ai sẽ để ý đến nàng?

Chỉ có Sở Trường Phong, vào lúc nàng tuyệt vọng nhất, đã cho nàng sự giúp đỡ.

Nếu không có Sở Trường Phong, toàn bộ Âm Dương Thánh Địa cũng sẽ không có Tử Nguyệt tiên tử!

...

"A... Sở sư huynh đến rồi!"

Đệ tử phụ trách báo danh mở miệng hỏi: "Sở sư huynh, lần này ngươi muốn báo danh ở nhóm nào?"

Sở Trường Phong đối với vấn đề này đã sớm chuẩn bị, không chút do dự đáp: "Tuy ta là đệ tử Thiên Kiếm Phong, nhưng thân phận thật sự của ta là đan sư nhị giai, tự nhiên là báo danh ở nhóm đan sư."

"Được rồi." Khóe miệng đệ tử ở chỗ báo danh co giật một cái, rồi ghi tên Sở Trường Phong vào nhóm đan sư.

"Ha ha, xin chia buồn cùng các sư huynh sư đệ, sư tỷ sư muội của Thiên Đan Phong."

"May mắn, Sở sư huynh am hiểu luyện đan, không am hiểu vẽ phù."

"Chẳng lẽ không ai trị được hắn sao?" Có người đồng tình, có người cười trên nỗi đau của người khác, cũng có người rất tức giận.

"Vị này là sư muội của ta, cũng đến để báo danh." Sở Trường Phong mặt mỉm cười, đưa ngón tay chỉ về phía Thanh Dao đang đứng một bên.

Tên đệ tử kia nghe vậy, ánh mắt rơi trên người Thanh Dao, sau khi đánh giá một lượt từ trên xuống dưới, tò mò hỏi: "Vị sư tỷ này, ngươi sẽ không phải cũng là đan tu đấy chứ?"

"Thiên Kiếm Phong đâu chỉ có đan tu!" Thanh Dao ưỡn ngực, thần sắc kiêu ngạo.

Nghe câu trả lời của Thanh Dao, trong lòng mọi người đều thở phào một hơi.

Thiên Kiếm Phong cuối cùng cũng có một đệ tử ra hồn!

Dù sao Thiên Kiếm Phong nổi danh về kiếm tu, nếu lại đến một đan tu nữa, vậy thật khiến người ta có chút khó mà tiếp thu.

Bây giờ biết được Thanh Dao không phải đan tu, tất cả mọi người đều cảm thấy đây mới là bộ dạng vốn có của Thiên Kiếm Phong.

"Sư tỷ, ta sẽ ghi danh cho ngươi ở nhóm đạo pháp ngay đây." Tên đệ tử kia cầm bút lên định viết.

"Chậm đã!" Thanh Dao đưa tay ngăn cản.

"Sư tỷ, có vấn đề gì sao?" "Ta muốn báo danh ở nhóm phù sư, nhóm phù sư Trúc Cơ Kỳ."

Cái gì?

Lời của nàng như một tảng đá lớn ném vào mặt hồ tĩnh lặng, trong nháy mắt khuấy động ngàn cơn sóng.

Tất cả mọi người đều sững sờ, bị quyết định của Thanh Dao làm cho kinh ngạc.

Một kiếm tu lại muốn tham gia thi đấu ở nhóm phù sư?

Sao có thể không biết xấu hổ như vậy?

"Trời ạ, thật sự không ai có thể chấn chỉnh lại bầu không khí không tốt của Thiên Kiếm Phong sao?"

"Một Sở Trường Phong đã đành, bây giờ lại thêm một Thanh Dao, quả thực chính là Sở Trường Phong thứ hai."

"Nghiệp chướng..."

Một vài phù sư Trúc Cơ Kỳ lại càng không cười nổi, bọn hắn vốn còn đang cười nhạo đám đan sư xui xẻo, không ngờ trong nháy mắt đại nạn đã giáng xuống đầu mình.

Sự xuất hiện của Thanh Dao không nghi ngờ gì đã mang đến cho bọn hắn áp lực cực lớn, dù sao cũng không ai muốn gặp phải một phù sư am hiểu phi kiếm trong trận đấu.

"Xin chia buồn cùng các sư huynh sư đệ, sư tỷ sư muội của Thiên Đan Phong và Thiên Phù Phong."

"May mắn, Sở sư huynh và Thanh Dao sư tỷ một người am hiểu luyện đan, một người am hiểu vẽ phù, chứ không am hiểu luyện khí."

"Cũng may là không am hiểu trận pháp..."

Nghe đến đây, các đệ tử của nhóm phù sư và đan sư đều cảm thấy trong lòng khó chịu.

"Hừ, các ngươi vẫn là vui mừng quá sớm, nếu sau này phong chủ Thiên Kiếm Phong lại thu đệ tử, không chừng chính là trận sư, luyện khí sư..."

Nghe thấy lời này, lập tức không còn ai cười nổi nữa.

Trời ạ.

Ai có thể khiến cho phong chủ Thiên Kiếm Phong đừng thu đồ đệ nữa được không?

"Sư huynh... có phải ta đã sai rồi không?" Thanh Dao có chút chịu không nổi ánh mắt chỉ trỏ của ngàn người.

Sở Trường Phong nói: "Sư muội, bọn hắn càng phản đối, càng chứng tỏ chúng ta làm đúng."

"Bọn hắn chính là sợ hãi chúng ta, cho nên mới hạ thấp chúng ta."

Mọi người: "..."

Phải mặt dày vô sỉ đến mức nào mới có thể nói ra những lời này?

"Mau nhìn, Thiên Âm sư tỷ đến rồi!"

"Đúng là Thiên Âm Tiên Tử, hôm nay là ngày gì vậy? Thập đại tiên tử của thánh địa mà gặp được cả hai người!"

Đúng lúc này, một trận hoan hô vang lên.

Các đệ tử xung quanh chỗ báo danh nhao nhao từ bỏ việc thảo phạt Sở Trường Phong, mà hướng ánh mắt về phía xa.

"Sao vậy?"

"Để ta xem thử."

Thanh Dao cũng nhìn theo tầm mắt của mọi người, liền thấy một nữ tử mặc váy trắng thong thả đi tới.

"Quả nhiên rất đẹp, nhưng cũng quá lạnh lùng." Thanh Dao thầm lẩm bẩm.

Nàng có dung mạo ngang với Tử Nguyệt, thần sắc cũng lạnh lùng như Tử Nguyệt. Nhưng, sự lạnh lùng của Tử Nguyệt là không muốn tiếp xúc với người khác, còn sự lạnh lùng của Thiên Âm lại là một loại không đặt bất kỳ ai vào trong mắt.

Từ vị trí cao cao tại thượng mà quan sát ngươi.

"Thiên Âm vậy mà cũng đến báo danh?" Sở Trường Phong hơi nhíu mày.

"Sư huynh, ngươi hiểu rõ về nàng ta lắm sao?" Thanh Dao hỏi.

"Thiên Âm là người đứng thứ ba trên bảng đạo pháp Kim Đan Kỳ lần trước, mấy năm gần đây vẫn luôn bế quan, có người nói đã đột phá Nguyên Anh Kỳ, bây giờ xem ra lời đồn vẫn có sai sót." Sở Trường Phong có thể cảm nhận được tu vi dao động trên người Thiên Âm, vẫn là Kim Đan.

Nhưng điều này lại không hợp lý.

Thiên Âm từ ba năm trước đã đạt tới cực hạn của Kim Đan hậu kỳ, theo lý mà nói, ba năm trôi qua, phá đan thành anh không có vấn đề gì.

Vậy tại sao lại không đột phá?

Chẳng lẽ là muốn giành được vị trí đệ nhất trên bảng đạo pháp sao?

Nhưng phần thưởng của tông môn cho tu sĩ đột phá Nguyên Anh còn nhiều hơn cả phần thưởng cho người đứng đầu bảng đạo pháp mà?

"Báo danh cho ta." Thiên Âm đi tới chỗ người phụ trách.

Đệ tử đang phụ trách đăng ký cung kính nói: "Thiên Âm sư tỷ chờ một lát, ta sẽ ghi danh cho ngài ở nhóm đạo pháp ngay đây."

Kết quả lại bị Thiên Âm ngăn lại: "Ta không tham gia bảng đạo pháp."

"Cái gì?" Nghe thấy lời của Thiên Âm, người trong sân đều lộ vẻ nghi hoặc.

Lần trước nàng đã giành được vị trí thứ ba trên bảng đạo pháp, lần này hai người xếp trước nàng đều đã đột phá thành tu sĩ Nguyên Anh, đây chẳng phải là chắc chắn giành được vị trí đệ nhất sao?

Bây giờ nàng lại nói không tham gia thi đấu ở bảng đạo pháp?

Thiên Âm không trả lời ngay, mà ánh mắt lại rơi trên người sư huynh muội Thiên Kiếm Phong ở phía xa.

Nói cho đúng, ánh mắt của nàng là rơi trên người Sở Trường Phong.

Sau đó, đôi môi son của nàng khẽ mở: "Ta muốn tham gia thi đấu ở nhóm đan sư."

Trong lòng Sở Trường Phong lộp bộp một tiếng.

Hỏng rồi.

Thiên Âm là nhắm vào ta mà đến.