Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
“Đừng nhắc lại chuyện này nữa!”
Chu Hạc Xuyên phất tay áo, sải bước đi về phía căn nhà tranh ở giữa, đồng thời truyền ra một câu.
“Từ nay Thanh Dao sẽ do ngươi dạy dỗ. Ngoài ra, ba tháng nữa phải tham gia tông môn đại tỷ thí, tuyệt đối không được làm mất mặt Thiên Kiếm Phong. Đặc biệt là Chu Trường Phong ngươi, nếu không đoạt được hạng nhất, ta sẽ trục xuất ngươi khỏi sư môn.”
Chu Trường Phong nhíu mày.
Sợ mất mặt Thiên Kiếm Phong?
Sợ ta không lấy được hạng nhất thì lão không nhận được phần trăm thành tích chứ gì?
Tông môn đại tỷ thí ba năm tổ chức một lần, không chỉ khảo nghiệm đệ tử mà còn là khảo nghiệm sư phụ.
Hai bên nếu biểu hiện xuất sắc đều sẽ nhận được phần thưởng hậu hĩnh.
“Còn nữa, làm sư huynh thì đừng quên tặng lễ gặp mặt cho sư muội.”
Nói xong, Chu Hạc Xuyên đóng cửa cạch một tiếng.
“Sư muội, sư tôn không báo trước khi trở về núi, nên sư huynh cũng chưa chuẩn bị lễ gặp mặt gì cả.” Chu Trường Phong nói.
Thanh Dao lắc đầu: “Sư huynh, lễ gặp mặt không cần vội.”
“Ta muốn học kiếm ngay bây giờ!” Ánh mắt Thanh Dao sáng rực.
Chẳng phải nàng bái Chu Hạc Xuyên làm sư phụ cũng chỉ vì muốn tu luyện kiếm pháp đệ nhất thiên hạ hay sao?
Chu Trường Phong nhìn ra được, tiểu cô nương này rất khao khát trở thành kiếm tu.
“Trước khi bắt đầu luyện kiếm, sư huynh có mấy câu muốn hỏi ngươi.”
“Là vấn đề gì?” Mắt Thanh Dao càng sáng lên.
“Ngươi cảm thấy đối với một kiếm tu, điều quan trọng nhất là gì?” Chu Trường Phong hỏi.
“Kiếm tu, quan trọng nhất là phải có phi kiếm lợi hại.” Thanh Dao cảm thấy điều này là lẽ đương nhiên.
Nhưng Chu Trường Phong lại lắc đầu: “Không phải.”
“Là kiếm pháp?”
“Sai.”
“Kiếm ý?”
“Cũng chưa đúng.”
“Tư chất, nỗ lực, cơ duyên, tài nguyên, dung mạo...”
Thanh Dao liệt kê ra một đống.
Chu Trường Phong vẫn lắc đầu, những điều tiểu cô nương nói đều không phải.
“Sư huynh, vậy rốt cuộc là cái gì?” Thiếu nữ hỏi thẳng.
“Là tên gọi, một cái tên hay có thể đại tăng uy lực cho phi kiếm của ngươi. Tên càng hay, càng dễ thắng ngay từ vạch xuất phát.”
“A?” Thanh Dao kinh ngạc đến ngây người.
Nàng hoàn toàn không ngờ đáp án lại là như vậy.
Nàng cũng không hiểu vì sao tên của phi kiếm lại có thể tăng uy lực cho nó.
“Ngươi không tin đúng không?” Chu Trường Phong nói, “Sư huynh thấy khí tức của sư muội viên mãn, hẳn đã bước vào Trúc Cơ cảnh rồi.”
“Không sai.” Thanh Dao gật đầu.
“Một số huyền cơ, chỉ có tự mình trải nghiệm mới hiểu được, chi bằng chúng ta luận bàn một phen? Ta chỉ dùng tu vi Luyện Khí kỳ thôi.”
Chu Trường Phong quyết định dùng thực chiến để chứng minh lời mình nói.
Tu giới phân cảnh giới thành: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hóa Thần, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp.
Mỗi cảnh giới lại chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.
“Ngươi dùng Luyện Khí kỳ đối đầu với ta Trúc Cơ kỳ?”
Thanh Dao ngây người.
Phải biết, chênh lệch giữa Luyện Khí và Trúc Cơ lớn như cách biệt trời vực.
Chu Trường Phong dám nói như vậy, thật sự quá mức hoang đường.
“Sư huynh, kiếm pháp của ngươi quả thực cao thâm, vậy Thanh Dao xin lĩnh giáo.”
Thanh Dao cũng muốn xem rốt cuộc Chu Trường Phong dựa vào đâu mà cuồng ngạo như vậy.
Hai người mỗi người lùi lại mấy bước.
“Sư huynh, ta chuẩn bị xong rồi.”
“Được, bắt đầu đi.”
Chu Trường Phong vừa dứt lời, chỉ thấy Thanh Dao kết ấn niệm chú, toàn thân phát ra ánh sáng xanh lục.
Rõ ràng là đang thi triển pháp thuật.
Ngay lúc này, Chu Trường Phong bỗng chỉ tay ra sau lưng thiếu nữ, mặt lộ vẻ kinh hoảng: “Cẩn thận phía sau!”
Gì cơ?
Thanh Dao theo bản năng ngoảnh đầu nhìn lại.
Nhưng phía sau chẳng có gì cả, đến khi nàng quay lại, liền thấy một thanh phi kiếm đen dài ba tấc lơ lửng ngay trước trán mình, chỉ cách một tấc.
Trong khoảnh khắc, nàng lạnh toát sống lưng.
Nếu đây là thực chiến, nàng đã sớm thành thi thể.
“Sư muội, ngươi thua rồi.” Chu Trường Phong mỉm cười đứng xa xa.
Thanh Dao sắc mặt ảm đạm, trầm mặc hồi lâu mới đáp: “Đúng, ta thua rồi.”
“Thu!”
Chu Trường Phong khẽ ngoắc ngón tay, thanh phi kiếm đen kia liền bay vút về, chui tọt vào tay áo hắn.
“Ngươi hẳn đã hiểu huyền cơ mà ta nói, ta chỉ dùng tu vi Luyện Khí cũng có thể thắng ngươi Trúc Cơ, điều này chứng minh tên gọi quan trọng đến mức nào...” Chu Trường Phong hai tay chắp sau lưng, thần sắc huyền bí.
Thanh Dao nhàn nhạt nói: “Vậy tên phi kiếm của ngươi là... ‘Cẩn Thận Phía Sau’?”
Chu Trường Phong gật đầu: “Đúng vậy.”
“Tinh túy của kiếm đạo Thiên Kiếm Phong ta nằm ở chữ linh, phi kiếm như có sinh mệnh thực sự, gọi tên nó thì nó sẽ thay ngươi giết địch, còn có thể tự hấp thu linh khí để tăng phẩm chất, chẳng khác nào linh thú của Ngự Thú Sư.”
“Sư muội, một cái tên hay có thể khiến thực lực của ngươi tăng gấp đôi, thậm chí lấy yếu thắng mạnh, tiết kiệm vô số năm khổ tu, cho nên nhất định phải coi trọng.”
Nói trắng ra, phi kiếm của Chu Trường Phong có chức năng tự động khóa mục tiêu, tự động giết địch, tự động thăng cấp... Phi kiếm chẳng khác nào phân thân của hắn.
Thanh Dao: “…”
Bái phục ngươi luôn.
Có kiếm tu nào đứng đắn lại đặt cho phi kiếm cái tên như vậy không?
Quá vô sỉ!
Nàng vốn tưởng Chu Trường Phong là kiếm tu, hóa ra lại là hạ tu!
Khó trách sư tôn nói ngươi vô sỉ, quả thực không oan.
“Nhưng mà sư huynh... ‘Cẩn Thận Phía Sau’ bốn chữ, tên như vậy không phải hơi dài sao?”
“Không sao, ta còn một thanh kiếm nữa.”
“Kiếm gì?” Thanh Dao tò mò hỏi.
Đột nhiên.
Chu Trường Phong giơ tay: “Chờ đã.”
“Chờ gì cơ?” Thanh Dao ngẩn người.
Ngay sau đó, Thanh Dao cảm thấy sau lưng lạnh toát, có vật sắc bén chĩa thẳng vào lưng mình.
Không nghi ngờ gì, lại là một thanh phi kiếm nữa!
“Chẳng lẽ... ‘Chờ Đã’ cũng là tên phi kiếm?”
“Đúng vậy.” Chu Trường Phong phất tay, phi kiếm sau lưng Thanh Dao lập tức biến mất không tung tích.
“Sư huynh, ngươi có bao nhiêu thanh phi kiếm như vậy?” Thanh Dao không nhịn được hỏi.
“Cụ thể bao nhiêu thì không thể nói, chỉ có thể tiết lộ là ít nhất còn một thanh nữa...”
Kỳ thực, hắn có tổng cộng chín thanh phi kiếm như vậy.
Thanh Dao: “…”
Lão Lục là đây chứ đâu!
Lúc này, Chu Trường Phong lấy ra một quyển sách cũ vàng từ tay áo, đưa cho Thanh Dao.
“Quyển này ghi lại phương pháp luyện chế phi kiếm, cùng bí quyết dưỡng kiếm. Sau khi học xong, nhớ không được truyền ra ngoài, có gì không hiểu cứ hỏi ta...”
Thanh Dao nhận lấy, trong lòng vô cùng kích động.
Chu Trường Phong lại nói: “Ngươi cứ suy nghĩ kỹ trước đã, ngày mai chúng ta cùng xuống phường thị dưới chân núi, ta sẽ giúp ngươi thu thập tài liệu luyện chế phi kiếm đầu tiên, coi như lễ gặp mặt của sư huynh.”
“Đa tạ sư huynh.” Thanh Dao càng thêm cảm động.
Từ cuộc đối thoại giữa Chu Trường Phong và Chu Hạc Xuyên, nàng nhìn ra Chu Trường Phong rất nghèo, vậy mà vẫn sẵn lòng giúp nàng gom góp tài liệu luyện kiếm, sao có thể không cảm động cho được?
Một người đối xử tốt với ngươi, không phải xem hắn tiêu bao nhiêu tiền cho ngươi, mà là xem hắn có bao nhiêu tiền mà vẫn tiêu cho ngươi.
Giây phút này, ấn tượng của nàng về Chu Trường Phong đã thay đổi đôi chút.
Tuy hắn có chút vô sỉ, nhưng đối với nàng lại không tệ.
“Đúng rồi sư huynh, tông môn đại tỷ thí mà sư tôn nhắc tới là gì vậy?” Thanh Dao lại hỏi.
Nàng cảm thấy đây hẳn là chuyện vô cùng quan trọng.
“Tông môn đại tỷ thí là khảo hạch ba năm một lần của tông môn, nhưng chỉ là thực chiến dành cho nội môn và chân truyền đệ tử đã đạt tới Trúc Cơ, Kim Đan cảnh. Dù sao thì trảm yêu trừ ma, hành hiệp trượng nghĩa là trách nhiệm không thể trốn tránh của tu sĩ chúng ta, thực chiến mới là tiêu chuẩn duy nhất để đo lường thực lực...”
Nghe đến đây, Thanh Dao âm thầm bĩu môi.
Những lời Chu Trường Phong nói, Thanh Dao không tin nổi lấy một dấu chấm câu, vị sư huynh này quá mức âm hiểm, chẳng có chút phong phạm chính đạo nào.
Ngược lại Chu Trường Phong lại giống như mục tiêu bị hiệp khách truy sát.
“Nếu có thể lọt vào top 100 đại tỷ thí sẽ nhận được lượng lớn tài nguyên tu luyện, xếp hạng càng cao, tài nguyên càng nhiều. Đồng thời sư tôn cũng sẽ nhận được ‘Danh Sư Chi Thưởng’ của Thánh Địa, thu được không ít chỗ tốt.” Chu Trường Phong lại nói.
Thanh Dao nghe vậy thì kinh ngạc: “Sư huynh, sư tôn nói muốn ngươi đoạt hạng nhất, chắc chắn là vô cùng tự tin. Chẳng lẽ trong đám đệ tử Kim Đan cảnh, ngươi không có mấy đối thủ?”
Thanh Dao vốn xuất thân tu chân thế gia, cũng có chút kiến thức.
Sau khi Chu Trường Phong hiện ra chân diện mục, da như ngọc, linh khí quanh thân như sương mù, chính là biểu hiện của Kim Đan chân nhân.