Cứu Mạng! Sư Huynh Đệ Hắc Liên Hoa Đều Là Trà Xanh

Chương 6. Công lược đệ đệ - Ngày đầu tiên - Phần 2

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Chúng ta đến đây là để tu luyện, không phải để yêu đương.”

Lăng Đình Hiên nhìn theo bóng Mộc Mộ, lạnh lùng nói: “Nàng ấy đã si mê một trong hai huynh đệ song sinh, chỉ cần đổi địa điểm thử luyện, sẽ không gặp được người trong mộng.”

“Trong một tháng này, nàng ấy dù thế nào cũng phải tỉnh táo lại.”

Mộc Mộ đến trước một khu viện tên là Quần Anh Hội, đây là nơi đăng ký thử luyện của đệ tử.

Không ít đệ tử bước ra khỏi nhà, những người quan hệ tốt thì chia sẻ địa điểm thử luyện của mình. Những người quan hệ không tốt thì lừa đối phương chọn địa điểm thử luyện có độ khó cao, náo nhiệt hệt như lúc thi đại học xong điền nguyện vọng. Nàng đến cuối hàng, ngoan ngoãn di chuyển về phía trước.

Trong sân có một cây cổ thụ to lớn, cành lá xum xuê, chỉ thấy một con chim đứng ở gốc cây, nó có đuôi dài năm màu, nhưng lại không có cánh.

Người phụ trách thống kê đăng ký là Phi Dực - chim Thái Linh, nghe nói nó bị mất cánh do tham gia trận chiến Thần Ma ba nghìn năm trước, nhưng ý chí kiên cường, câu nói nổi tiếng là "Không có cánh, ta vẫn có thể tiêu diệt quân địch".

Chỉ thấy nó dùng cái mỏ dài nhọn nhanh chóng mổ lên cây cổ thụ, tốc độ cực nhanh, vì Mộc Mộ xếp cuối cùng, nó đang vội tan làm, thái độ có chút thiếu kiên nhẫn.

“Tên, bảng tên, muốn đăng ký cái gì?”

Mộc Mộ ho nhẹ một tiếng, cố gắng tỏ ra không quen biết: “Tiền bối Phi Dực, ta là Mộc Mộ, ta đến đăng ký thử luyện.”

Phi Dực quay đầu lại, mắt sáng rực: “Khụ… Đăng ký ở đâu?”

“Sông Ô Nguyệt.”

Mộc Mộ đáp xong, thuận miệng hỏi: “Tiền bối, ta nghe nói đến địa điểm thử luyện là hai người một nhóm, hình như là sắp xếp ngẫu nhiên?”

“Đúng, đúng, sắp xếp ngẫu nhiên.”

Mắt Phi Dực càng sáng hơn, khứu giác nhạy bén mách bảo nó rằng, trong túi gấm giấu bên hông nàng, là linh cốc thượng hạng.

“Ồ!”

Mộc Mộ âm thầm để lại túi gấm, chắp hai tay, giả vờ lẩm bẩm: “Haizz, nếu có thể cùng nhóm với Thương Thiên Quang thì tốt biết mấy.”

“Chuyện đó khó nói lắm, đều phải nghe theo sắp xếp, không thể tự ý chia nhóm!” Phi Dực trừng mắt, nhấn mạnh.

“Vâng, ta hiểu rồi.” Mộc Mộ khẽ cúi người hành lễ: “Tiền bối Phi Dực, cáo từ.”

Mộc Mộ rời đi, Phi Dực ngẩng đầu nhìn danh sách đăng ký đã khắc đầy cây, tùy tiện chọn một chỗ trống, mổ xuống như máy đánh chữ: “Mộc Mộ, sông Ô Nguyệt. Về phần chia nhóm, thì sắp xếp với Thương… Thương gì nhỉ.”

Nó bay vòng quanh cây vài vòng, mãi cũng không tìm thấy tên Thương Thiên Quang. Một lúc sau nó mới phản ứng lại, cuối cùng cũng dừng lại.

Bên cạnh tên Thương Tịch Nguyệt, nó tỉ mỉ mổ xuống hai chữ Mộc Mộ.

Mổ xong, nó mới thong thả bay xuống gốc cây, chậm rãi mở túi gấm, mổ một hạt linh cốc, mãn nguyện nhắm mắt lại: “Xem nào, lão phu là con chim biết ơn báo đáp đấy.”