Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trấn Long Tuyền.
Đây là nơi tọa lạc đại viện tử nhà Lạc Phong.
Lúc này trong viện.
Mười sáu tiểu bất điểm, đã thay quần áo mới, giày mới mà cậu mua, nhảy nhót vui đùa trong viện.
Kẻ đốt pháo.
Kẻ chơi cắt giấy.
Kẻ ăn vặt.
Kẻ leo lên gốc cây quế già kia.
Bọn trẻ con quả nhiên là vui vẻ nhất, ăn Tết cũng chỉ có bọn chúng là vô ưu vô lo nhất.
Còn Lạc Phong, lại đang ngồi trên bậc đá ở cửa, lơ đễnh nghịch điện thoại, chờ đợi chiếc Maybach của bản thân giáng lâm.
"Cậu ơi, bọn con cùng chơi trò chơi nhé?"
Bỗng nhiên.
Đình Đình nhảy nhót đi tới.
"Chơi trò chơi sao? Đình Đình nhà ta muốn chơi gì nào?" Lạc Phong cưng chiều ôm Đình Đình, véo nhẹ má y.
"Bọn con muốn nhảy dây dài, nhưng mọi người sức đều nhỏ quá, quăng không nổi." Đình Đình cười hì hì, liếc mắt nhìn cha mình ở đằng kia, "Hay là, cậu đi gọi cha tới đi, rồi cậu hai người quăng?"
"Hahaha, mười sáu ngươi này muốn nhảy cùng nhau! Thật sự cần hai người sức lớn quăng dây." Lạc Phong gãi gãi mũi y, đoán chừng tiểu bất điểm, cũng không dám nói với tam tỷ phu, chạy tới cầu xin bản thân rồi đây mà.
"Tam tỷ phu! Đình Đình nói muốn chơi nhảy dây dài, hay là bọn ta cứ quăng dây cho bọn chúng đi?" Lạc Phong đứng dậy, liền đi về phía tam tỷ phu đang xem điện thoại dưới gốc cây.
"A? Nhảy dây dài ư?" Tam tỷ phu phản ứng lại, e là con gái nhà mình lại bày trò rồi đây mà?
Trừng mắt nhìn con gái mình là Đình Đình.
Cũng đành chịu, gật đầu đồng ý, nói: "Được rồi, ta đi lấy dây dài."
Tiểu cậu vợ đương nhiên phải nể mặt chứ.
"(^-^)V Hì hì, cậu ra tay, cha liền đồng ý ngay, cậu muôn tuế!"
"(#^.^#) Hì hì! Lại có thể nhảy dây dài rồi!"
"Mọi người mau lại đây đứng vào! Cha con đã mang dây dài đến rồi!"
Lạc Phong nhìn sợi dây dài tam tỷ phu mang ra, dài tới hơn ba mét.
Mười sáu người cùng nhảy hiển nhiên là không thể.
Chỉ đành đổi nhóm.
Đó là 556.
Vừa đúng mười sáu người.
Mỗi người nhảy 50 cái.
Liền đổi nhóm kế tiếp.
"Chơi thật là vui quá, ồn ào chết mất, haha!"
"Tết mà, náo nhiệt một chút mới tốt chứ!"
"Nếu nhà mà không có mấy tiểu bất điểm này, lại mất cả hương vị."
Dưới mái hiên nhà đối diện.
Mấy người tỷ tỷ, nhìn thấy cảnh mọi người chơi đùa vui vẻ.
Trên mặt cũng tràn ngập nụ cười hạnh phúc.
"Tiểu đệ nhà chúng ta đây à, người vừa đẹp trai, lại trầm ổn, thêm cả tấm lòng yêu thương thế này, không biết sau này, sẽ làm lợi cho khuê nữ nhà ai đây nhỉ?"
Đại tỷ vừa mở lời, đương nhiên là không ngăn lại được.
"Ta thấy à, chuyện này cũng nên suy xét rồi, Tiểu Phong giờ cũng 26 tuổi rồi!" Nhị tỷ nheo mắt, trịnh trọng nói.
"Đúng vậy, y à, là nam tử duy nhất của nhà chúng ta, chuyện kết hôn của y, chính là đại sự của Lạc gia chúng ta rồi!" Tam tỷ nói xong, nghĩ nghĩ rồi nói, "Ta thấy, chính là vị bạn học đại học kia của y, mấy lần trước còn đến nhà chúng ta rồi, hình như không tệ!"
"Tam tỷ nói là cô gái tên Lục Nhã Tình phải không?" Tứ tỷ nhớ ra người này.
"Phải, chính là cô gái này, ta còn có số điện thoại của nàng đây này! Khuê nữ này trông cũng không tệ, với Tiểu Phong nhà chúng ta cũng xem như xứng đôi!" Đại tỷ nhìn các muội muội, thở dài nói: "Chỉ là không biết gia đình ra sao thôi!"
"Đại tỷ, ngươi đây là tục rồi còn gì?" Nhị tỷ thấy thế, đương nhiên phản bác, "Giờ là thời đại nào rồi, cưới vợ, đâu phải nhất thiết phải môn đăng hộ đối chứ?" "Nhưng ta cũng đã nhờ người hỏi qua rồi, Lục Nhã Tình này, là đại tiểu thư của Lục Trường Phong! Gia giáo rất nghiêm khắc, hiện giờ độc thân, nghe nói chưa từng nói chuyện yêu đương."
"Haha, Nhị tỷ, ngươi nói lời này, vừa nói vậy lại vừa làm vậy rồi còn gì?" Tam tỷ cười nói, "Vừa nói không quan tâm môn đăng hộ đối? Quay đầu lại điều tra người ta rõ ràng đến thế à?"
"Kỳ thực Lục Nhã Tình này, ngược lại không phải lựa chọn ta thích nhất." Nhị tỷ nhìn Lạc Phong đang quăng dây ở đằng xa, "Ta thấy, Minh châu trên tay của Bạch gia ở phố đồ cổ Ngô Sơn kia rất tốt, có thể nói là thư hương môn đệ, với Tiểu Phong nhà chúng ta, nhất định là xứng đôi nhất."
"Ngươi nói là Bạch Ngưng Băng ư?"
Nghe được cái tên này.
Trên mặt năm người tỷ tỷ, đều hiện lên vẻ tán thưởng.
Có vẻ như.
Đối với khuê nữ này, cũng rất hài lòng.
Còn ở bên kia.
Chơi trò nhảy dây được khoảng nửa canh giờ, mấy tiểu bất điểm, cũng mệt rồi.
Bắt đầu ngồi nghỉ ở bên cạnh.
Nhưng hệ thống trong đầu Lạc Phong, liền đưa ra âm báo nhắc nhở.
【Đing! Chúc mừng Túc chủ, dẫn các cháu gái chơi nhảy dây dài, vô cùng cưng chiều cháu gái】
(Hết chương)