Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chỉ bởi vì những người bị đưa tới đây, đa phần đều đã từng nghe qua hung danh lừng lẫy của Sơ Thánh tông, biết rằng cái gọi là đệ tử ký danh này là họa chứ không phải là phúc.

Thế nhưng, hắc y đạo nhân lại chẳng thèm để tâm đến suy nghĩ của đám đông, chỉ lần lượt điểm danh từng người một.

"Trần Lương."

"Có!"

Hắc y đạo nhân vừa gọi tên, một tiểu đạo đồng môi hồng răng trắng đứng cạnh Lữ Dương liền bật dậy, tung tăng nhảy chân sáo bước đến trước mặt đạo nhân.

Tiểu đạo đồng này trông vô cùng xinh xắn, đôi mắt to sáng long lanh như biết nói. Quan trọng nhất là giữa hai hàng lông mày của hắn toát ra một luồng linh khí mà ngay cả người thường cũng có thể nhìn ra được. Hơn nữa, nhìn thần sắc và dáng vẻ của hắn, rõ ràng là thông minh sớm, nếu ở chốn nhân gian ắt hẳn là một hạt giống tài năng mà các thư viện lớn tranh nhau giành giật.

Quả nhiên, hắc y đạo nhân thấy vậy cũng lộ ra vẻ kinh ngạc:

"Giỏi cho một Thiên Sinh Linh Đồng!"

"Đạo trưởng ca ca quá khen rồi." Tiểu đạo đồng cung kính hành lễ, phối hợp với giọng nói non nớt của trẻ thơ, khiến người ta bất giác nảy sinh hảo cảm.

Hắc y đạo nhân tức thì cười càng thêm vui vẻ.

"Tốt, tốt lắm, Sơ Thánh tông ta chính là cần những nhân tài như ngươi!"

Lời vừa dứt, hắc y đạo nhân liền nhấc bút nhẹ nhàng gạch một đường trên danh sách, gạch đi cái tên Trần Lương.

Bịch!

Ngay giây tiếp theo, không một chút điềm báo, tiểu đạo đồng vốn còn tràn đầy linh khí ban nãy bỗng hai mắt trợn ngược, ngã sõng soài trên mặt đất, đã tắt thở ngay tại chỗ.

Làm xong tất cả những việc này, hắc y đạo nhân mới thản nhiên ra lệnh:

"Da thịt huyết dịch đưa đến Luyện Đan điện, xương cốt hồn phách gửi sang Luyện Bảo điện, ngũ tạng lục phủ thì cho Ngự Thú điện, đừng để lãng phí một nhân tài xuất sắc như vậy."

Vài ba câu nói, nghe mà khiến cho đám đệ tử ký danh trợn mắt há mồm.

Hắc y đạo nhân thấy thế bèn cười lên một tràng quái dị: "Các vị sư đệ đừng hiểu lầm."

"Thánh tông trước nay luôn coi trọng ‘giá trị’. Vì vậy, việc đánh giá một đệ tử có ưu tú hay không, chỉ nằm ở chỗ hắn có thể tạo ra đủ giá trị cho Thánh tông hay không mà thôi."

"Vị sư đệ vừa rồi, là Thiên Sinh Linh Đồng, gân cốt khỏe mạnh, chỉ có sau khi chết đi mới có thể tạo ra giá trị lớn nhất cho Thánh tông, cho nên hắn mới phải chết."

"Còn các vị sư đệ đây, tư chất tầm thường, chỉ có sống sót mới có thể tạo ra giá trị cho Thánh tông, tự nhiên không cần phải lo lắng những chuyện này."

"Người tiếp theo."

Hắc y đạo nhân tiếp tục điểm danh, đám người bên dưới mặt mày ai nấy đều kinh hãi tột độ, nhưng lại không dám không tuân theo, chỉ sợ sẽ nối gót tiểu đạo đồng kia, cũng bị gạch tên đoạt mạng.

"Lữ Dương."

"Có."

Lữ Dương đáp lời rồi bước ra, thần sắc vô cùng cung kính.

Ánh mắt của hắc y đạo nhân ngay lập tức dừng lại trên gương mặt thanh tú, tuấn dật của Lữ Dương. Ban đầu hắn lộ vẻ vui mừng, nhưng sau khi xem xét gân cốt, hắn lại thất vọng lắc đầu.

Rõ ràng, trong mắt hắn, Lữ Dương ngoài vẻ đẹp trai ra thì chẳng có gì đáng giá.

"Đến Hợp Hoan điện đi."

Lữ Dương không dám hỏi nhiều, vội vàng đáp: "Vâng."

.............

Sau khi phân chia xong, Lữ Dương nhận được một tấm ngọc bài. Ngọc bài gần như trong suốt, trên bài có khắc tên của hắn, bên trong dường như còn phong ấn một ngọn lửa.

Ngoài ra, hắn còn được phát một cuốn công pháp.

Công pháp có tên là Âm Dương Đại Lạc Phú, chính là công pháp của Hợp Hoan điện nơi Lữ Dương được phân đến. Nghe nói công pháp này có thể giúp người ta tu luyện ra chân khí, bước vào Luyện Khí cảnh.

Lão tạp dịch phụ trách dẫn đường vừa đi vừa buông lời dặn dò: "Bên trong mệnh bài chính là Mệnh Hỏa của các ngươi, nhớ phải mang theo bên mình. Trận pháp, linh thực, linh thú của Thánh tông đều chỉ nhận bài chứ không nhận người đâu. Hôm nào ra ngoài mà quên mang theo, chết ở trong Thánh tông thì đừng trách ta không nói trước."

Chẳng mấy chốc, một nhóm người đã được dẫn đến trước một tòa điện vũ.

Trước điện, một mỹ phụ thân hình đầy đặn đang đứng đó. Nàng mặc một chiếc váy dài, tà váy xẻ cao đến tận gốc đùi, từng cử chỉ, ánh mắt đều toát ra vẻ sống động, ngàn vạn phần kiều diễm.

"Ực..."

Lữ Dương nghe rõ ràng tiếng nuốt nước bọt của người bên cạnh.

Thấy mọi người nhìn mình, mỹ phụ chẳng những không e thẹn, ngược lại còn vừa che miệng cười duyên, vừa dùng bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vén một bên tà váy ở hông lên.

Bên dưới tà váy, một tấm ngọc bài đang treo lủng lẳng, đung đưa trước một mảng da thịt trắng nõn, mềm mại.

Trên ngọc bài có tên: Ngọc Tố Chân.

"Nơi này chính là Hợp Hoan điện, tiểu nữ tử là Ngọc Tố Chân, cũng có thể xem như là sư tỷ của các vị rồi."

Ngay giây tiếp theo, Lữ Dương phát hiện đôi mắt của mỹ phụ tên Ngọc Tố Chân khẽ sáng lên, ánh mắt nàng dừng lại trên người hắn, nhìn một cách trần trụi, không hề che giấu.