Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Từ khi con trai và con dâu gặp chuyện, hai chân mình lại bị kẻ thù tàn nhẫn đánh gãy, Ngu Xán đã không còn hy vọng Ngu gia có thể huy hoàng trở lại. Lão chỉ mong đứa cháu trai bẩm sinh khiếm khuyết này có thể thuận lợi sinh con đẻ cái, để Ngu gia có người nối dõi tông đường.

Vậy mà bây giờ…

"Lão thái gia, cô gia nếu đã hoàn hồn vô vọng, chi bằng sớm lo liệu hậu sự đi."

Một giọng nói trầm thấp không đúng lúc đột ngột vang lên. Một lão già thấp bé phiêu nhiên lướt vào sân, đứng ngay trước xe lăn của Ngu Xán. Lão hơi cúi người nhưng ánh mắt lại nhìn xuống Ngu Xán với vẻ bề trên: "Lão thái gia xin nén bi thương. Ai mà không muốn cô gia bình an vô sự, nhưng việc đã đến nước này, vì tương lai của Ngu gia, vẫn nên sớm quyết định đi."

Người này vừa tới, quỷ vật hung ác đang giương nanh múa vuốt trên bốn cây Chiêu Hồn Phướn ở bốn góc từ đường dường như bỗng biến từ vật sống thành vật chết, không còn chút ý muốn giãy giụa, trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị.

Nhìn kỹ sẽ thấy những dị vật vẽ trên đó đang nhanh chóng phai nhạt, như thể mực vẽ bị nước rửa trôi.

"Ngươi!"

Ninh Ký gầm lên, đang định hỏi tội thì khí cơ đột nhiên hỗn loạn. Bốn luồng dị lực từ trong Chiêu Hồn Phướn do chính lão luyện chế phản ngược lại, thế như hồng thủy vỡ đê.

"Phụt!"

Ninh Ký không sao chống đỡ nổi, phun mạnh một ngụm máu tươi. Tinh khí thần cả người lão như bị đánh tan tác trong khoảnh khắc, sắc mặt tái nhợt, thân thể run lên bần bật.

"Ninh lão ca!"

Hai tay Ngu Xán vịn chặt xe lăn, gân xanh nổi cuồn cuộn, phẫn nộ gầm lên: "Ân Tuyệt, ngươi đã làm gì?!"

"Ninh tiên sinh, ngươi chỉ có tu vi Hoàng Đình cảnh, mượn một cây Chiêu Hồn Phướn rách nát tùy tiện bày bố trận pháp chiêu hồn, thật sự cho rằng đang giúp cô gia hoàn hồn sao?"

Lão già thấp bé tên Ân Tuyệt hừ lạnh một tiếng, phất tay áo: "Đến chuyện ta còn không làm được, ngươi dựa vào cái gì mà làm?"

Vút! Vút vút vút!

Bốn luồng lưu quang màu xanh lam tựa như tia chớp lạnh lẽo từ trong tay áo lão bắn ra, chui tọt vào bốn cây Chiêu Hồn Phướn.

Phướn cờ lập tức vỡ tan tành. Những ác quỷ âm linh bị giam cầm bên trong lập tức hóa thành khói xanh tiêu tán.

Ninh Ký ngã phịch xuống đất, mồ hôi lạnh túa ra như tắm. Khóe mắt và tai lão đều rỉ máu đen, trông vô cùng thảm thương, chẳng khác nào lệ quỷ trong lá phướn lúc trước.

"Lão thái gia, người cũng thấy rồi đấy. Vị Ninh tiên sinh mà người mời đến này cảnh giới tu vi nông cạn, trước mặt ta còn không chịu nổi một đòn." Ân Tuyệt thở dài một tiếng: "Chuyện của cô gia, những cách nên thử ta đều đã thử cả rồi. Nếu còn một tia hy vọng sống, ta há lại khoanh tay đứng nhìn?"

"Thiếu gia chính là bị các ngươi hại chết!"

Bên ngoài sân, một nha hoàn áo tím còn non nớt ló đầu ra, chỉ tay vào Ân Tuyệt lớn tiếng mắng: "Ta đã tận mắt nhìn thấy! Là ngươi, chính là ngươi đã hại chết thiếu gia!"

"Tiện tỳ to gan!" Ân Tuyệt quát khẽ.

Một ngọn lửa xanh biếc bỗng từ đầu ngón tay lão bay ra. Khí tức âm u lạnh lẽo từ ngọn lửa lan tỏa, chỉ trong nháy mắt đã lơ lửng nhảy múa trên đỉnh đầu nha hoàn áo tím.

Hàn lực hóa thành sương mù màu xanh lục, rót thẳng vào đỉnh đầu nàng.

Nha hoàn áo tím nhanh chóng đóng băng từ đầu đến chân với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, thiếu nữ xinh đẹp đã biến thành một bức tượng băng diễm lệ mà thê lương, mọi sinh cơ đều tạm thời bị phong bế.

Vẻ mặt của nàng dường như bị đóng băng vĩnh viễn trong nét phẫn uất tức giận, không thể thay đổi được nữa.

"Ân Tuyệt!"

Ngu Xán dùng sức đập vào xe lăn, cố gắng ngồi dậy nhưng lại quên mất đôi chân đã gãy từ lâu. Vì cảm xúc mất kiểm soát, lão lảo đảo ngã khỏi xe lăn, trán đập mạnh xuống nền đá xanh vỡ toác, trông vô cùng thảm hại.

Ân Tuyệt ra tay hai lần mà bước chân vẫn không hề di chuyển, sừng sững đứng tại chỗ. Ngu Xán vừa hay lại ngã ngay dưới chân lão.

"Lão thái gia."

Ân Tuyệt cúi người xuống, xé bỏ lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa, ánh mắt lạnh lẽo, âm trầm nói: "Tiểu thư nhà ta gả cho đứa con ngu ngốc nhà ngươi là vì điều gì, trong lòng ngươi tự biết rõ. Ngu gia các ngươi nội ưu ngoại hoạn, bao nhiêu khốn cục đều do một tay tiểu thư nhà ta thu xếp ổn thỏa. Nếu không có tiểu thư, Ngu gia e rằng đã sớm tan cửa nát nhà rồi."

"Tiểu thư vì Ngu gia các ngươi mà bận rộn suốt nửa năm trời, vậy mà thứ người muốn ngươi vẫn không chịu giao ra. Tiểu thư có thể đợi, nhưng chúng ta thì không thể đợi được nữa."

Hai luồng Tử U Quỷ Hỏa chợt ngưng tụ trong sâu thẳm đôi mắt Ân Tuyệt.

Bên trong ngọn lửa, những mảnh linh phù vỡ nát lấp lánh như sao trời, tựa như có thể câu hồn đoạt phách, luyện hóa nhân tâm.