Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Dạ Cô Hàn liếc mắt nhìn lão với ánh mắt thâm ý, không nói gì thêm.

Quả là một nhân tài.

Hiện giờ mục tiêu đã bị tiêu diệt, kế tiếp chính là thu dọn tàn cục.

“Đi thôi.”

Sau đó Dạ Cô Hàn dẫn theo thuộc hạ tiến đến gần Quỷ Diện giao vương, vừa nghĩ đến việc có thể tu luyện ma công chí độc kia như ý nguyện, trong lòng hắn không kìm được kích động.

Đến khi đó, chỉ cần nhấc tay một cái là có thể độc sát hàng triệu sinh linh, thử hỏi thiên hạ còn ai dám đối đầu với Dạ Cô Hàn hắn?

Đột nhiên, Quỷ Diện giao vương vốn đã rơi vào tử trạng lại có dị động, đôi mắt hung tợn bỗng mở to, sát khí ngút trời gần như muốn thiêu đốt không gian, gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người Dạ Cô Hàn.

“GÀO!!!”

Âm thanh vang vọng, xuyên thấu cực mạnh.

“Thiếu chủ cẩn thận, con súc sinh này chưa chết!” Chu lão vội vã chắn trước người Dạ Cô Hàn, hét lớn.

Lão biết thời cơ biểu hiện đã đến, dù sao Quỷ Diện giao vương cũng đã trọng thương, nguyên khí đại tổn, không còn khả năng chống cự mạnh mẽ nữa, đây chính là cơ hội để bản thân thi triển thần uy, lấy lòng thiếu chủ.

“Chu lão, giao cho ngươi đấy.” Dạ Cô Hàn không dám khinh suất, dù sao Quỷ Diện giao vương cũng là tu sĩ đỉnh phong Bát cảnh, dù đang thoi thóp, nhưng nếu liều chết phản kháng, thì với tu vi Thất cảnh của hắn vẫn là khó lòng ứng phó.

Việc nguy hiểm như vậy, để người đáng tin cậy xử lý vẫn hơn.

“Thiếu chủ cứ yên tâm, lão phu lập tức chém chết con súc sinh này!” Chu lão râu tóc dựng ngược, khí thế Bát cảnh viên mãn bùng phát mạnh mẽ.

Vút một tiếng, thân ảnh như hạc bay giữa không trung, lão lao thẳng đến Quỷ Diện giao vương đang hấp hối, chuẩn bị xuất thủ kết liễu.

Quỷ Diện giao vương biết rõ mình đã không còn đường sống, trong mắt lóe lên tia độc ác, bụng bắt đầu co rút dữ dội, há miệng phun ra một luồng độc vụ màu lục.

Làn độc vụ ấy như cơn cuồng phong quét ngang, đi qua nơi nào thì nơi đó cỏ cây chết héo, sỏi đá mục rữa.

Phun xong một hơi độc cuối cùng, Quỷ Diện giao vương cũng đã kiệt quệ, thân thể nặng nề đổ sập xuống đất, máu tươi không ngừng trào ra từ miệng.

“Má ơi!” Sắc mặt Chu lão vô cùng kinh hoàng, lão vội vận chân nguyên tạo kết giới phòng hộ, sốt ruột hét lớn:

“Thiếu chủ, mau rút lui! Đó là độc vụ!”

Đây không phải là loại độc thông thường, mà là khí độc tích tụ cả đời trong cơ thể của Quỷ Diện giao vương, giờ phút hấp hối nó phóng thích toàn bộ ra bên ngoài. Dù là cường giả Bát cảnh, một khi bị nhiễm độc cũng sẽ lập tức bị ăn mòn, hóa thành một vũng máu loãng.

Dạ Cô Hàn rợn cả da đầu: “Rút lui!”

Dù sao Quỷ Diện giao vương cũng đã chết, giờ việc cấp bách là tránh khỏi độc vụ, đợi đến khi khí độc tan hết sẽ quay lại thu thập chiến lợi phẩm.

Tại hiện trường, chỉ còn lại Chu lão ở lại đoạn hậu, lão toàn lực vận dụng chân nguyên kết giới ngăn cản độc vụ. Nhưng trong luồng độc vụ mãnh liệt này, kết giới cũng chẳng khác gì tuyết gặp ánh mặt trời, đang tan chảy dần dần.

“Khốn kiếp, chỉ có thể liều mạng trụ vững thôi!”

Chu lão liều mạng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, như dòng nước đặc quánh bao trùm toàn thân. May mà lão là một cường giả Bát cảnh kỳ cựu, chân nguyên thâm hậu vô cùng, chỉ cần cầm cự thêm chốc lát, đợi khí độc tan đi là ổn.

Ước chừng sau một nén nhang, Chu lão bỗng thấy một thân ảnh quen thuộc nhanh chóng lướt qua giữa độc vụ dày đặc trông vô cùng chói mắt.

Một thiếu niên tuấn mỹ đang bước đi trong màn độc vụ, phía trên đầu là một viên châu đỏ sậm cỡ nắm tay phát ra ánh sáng chói lọi, khí độc xung quanh đều bị nó hấp thu, không thể tiếp cận hắn lấy một chút!

Ninh Bắc sau khi nhận được tin tức từ phân thân, liền nảy ra một kế hoạch táo bạo.

Đó là dọn xác!

Đúng là ve sầu bắt ve, chim sẻ rình sau nhập cuộc!

Luồng khí độc do Quỷ Diện giao vương phun ra trước khi chết, đã mở ra cho hắn một cơ hội tuyệt hảo.

Lúc đám người Dạ Cô Hàn đang vội vàng tránh độc, hắn có thể nhân lúc hỗn loạn lặng lẽ tiến đến, thu dọn thi thể của Quỷ Diện giao vương.

Nhưng điều kiện tiên quyết, chính là phải kháng được độc vụ.

May thay hắn có Phệ Thần châu, đến cả khí độc cũng có thể nuốt chửng, khiến hắn có thể tiến vào mà không bị ổn hại chút nào!

“Đây chẳng phải là Thế tử của Trấn Yêu vương phủ sao? Hắn làm sao tiến vào được?”

Chu lão trừng lớn hai mắt, suýt chút tưởng mình hoa mắt, trong lòng dâng lên cảm giác vô cùng hoang đường.

Rõ ràng lão nhớ rất rõ, Ninh Bắc bị Khốn Tiên thằng trói chặt, lại bị thiếu chủ và các cao thủ giám sát, sao giờ này lại có thể ung dung xâm nhập vào trong độc vụ?

“Hử? Lão già này còn chưa rút lui?”

Nhận thấy ánh mắt của Chu lão đã chú ý tới mình, Ninh Bắc nhướng mày một cái.

Dù sao thì phân thân cũng sớm muộn sẽ bị bại lộ, hắn cũng chẳng buồn giấu giếm nữa.

Trước tiên cứ thu dọn thi thể Quỷ Diện giao vương đã rồi nói tiếp!

Khi tiến đến trước thi thể khổng lồ kia, ánh mắt Ninh Bắc lộ ra vẻ nóng rực, một con hung thú đạt đến đỉnh phong Bát cảnh, đủ để khiến Phệ Thần châu của hắn tiếp tục tiến hóa.

Hắn vung tay áo rộng, thu thi thể vào không gian mang theo bên mình.

Liếc mắt nhìn về phía xa, nơi mà Chu lão đang trợn tròn mắt vì kinh ngạc, Ninh Bắc lộ vẻ khinh miệt, lạnh giọng nói: “Lão già kia, nhìn cái gì mà nhìn? Chưa thấy nhặt mót bao giờ à?”

Nói xong, ngạo nghễ xoay người rời đi.

Chỉ còn lại Chu lão đứng trơ trọi giữa cơn gió, dáng vẻ vô cùng bối rối.