Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đối mặt với sự truy bắt của cường giả Quỷ thị, Ninh Bắc nhanh chóng ngưng tụ một Tà Ảnh phân thân, chủ động tự chui đầu vào rọ, để đánh lạc hướng tất cả.
Giống như tung ra một quả bom khói, mục đích chính là để che giấu hành tung chân thật của hắn.
Hiển nhiên, hiệu quả vô cùng tuyệt hảo!
Dạ Cô Hàn cùng Chu lão, người có tu vi cao nhất trong đội, cũng không thể nhận ra chút gì bất thường từ phân thân kia.
Dù sao thì Tà Ảnh phân thân từ hình dạng đến khí tức đều y như bản thể, ngoài việc thực lực chỉ bằng sáu phần thì những điểm khác gần như không có khác biệt gì!
Không thể phân biệt thật giả cũng là điều dễ hiểu!
Về điều này, đám người Dạ Cô Hàn tuyệt đối không ngờ được bên cạnh bọn họ lúc này đang mang theo một quả bom hẹn giờ có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
“Ta muốn xem, các ngươi rốt cuộc định giở trò gì.”
Ánh mắt Ninh Bắc lóe sáng, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh do phân thân truyền về theo thời gian thực.
Chỉ thấy Dạ Cô Hàn dẫn đầu đoàn người băng qua núi non trùng điệp, tiến thẳng vào nơi sâu nhất trong sơn mạch.
Mọi hành tung của bọn họ, đều nằm trong lòng bàn tay của Ninh Bắc!
“Trước tiên thu dọn đám xác này đã, rồi mới theo sau cũng chưa muộn. Vở kịch hay, giờ mới bắt đầu!”
Nhìn xung quanh đầy xác hung thú ngổn ngang, Ninh Bắc lấy ra Phệ Thần châu, bắt đầu nuốt chửng huyết nhục của lũ hung thú.
Ầm!
Hào quang rực rỡ bừng lên.
Phệ Thần châu lập tức từ pháp khí cao giai đột phá, tấn thăng thành Bảo khí sơ giai, bên trong ẩn chứa sức mạnh mênh mông, tỏa ra khí tức kinh hồn.
Ninh Bắc có một dự cảm mãnh liệt, nếu toàn lực phát động Phệ Thần châu, e rằng mười tên cường giả Lục cảnh bên cạnh Dạ Cô Hàn cũng không đỡ nổi một chiêu!
Xoẹt!
Làm xong tất cả, Ninh Bắc thi triển Hỗn Độn Lôi Ảnh bộ, hóa thành một bóng đen kèm theo tia điện xẹt qua, thân ảnh lập tức biến mất giữa núi rừng, chỉ còn lại vô số xương cốt hung thú trắng bệch rải rác khắp nơi.
Cùng lúc đó.
Dạ Cô Hàn và những người khác đã tiến vào nơi sâu thẳm nhất trong sơn mạch, cẩn trọng lần theo địa hình phức tạp.
Trên đường, thỉnh thoảng có hung thú cấp cao xuất hiện quấy nhiễu, tu vi đều ở khoảng Thất cảnh, song đều bị khí tức do Chu lão tỏa ra chấn nhiếp, biết điều rút lui.
Dù sao, đến cấp độ này, hung thú cũng đã có trí khôn, hiểu được nặng nhẹ.
Không bao lâu sau.
Mọi người đã đến gần một hang động lớn, xung quanh đá tảng lởm chởm, âm khí âm u rợn người.
Dạ Cô Hàn phân phó: “Mang con nha đầu kia ra đây cho ta.”
“Tuân mệnh, thiếu chủ!”
Một thuộc hạ bước đến, mở bao tải ra, lộ ra gương mặt kinh hoảng của Đường Xảo Xảo.
Vì e ngại mùi hương phát ra từ cơ thể nàng, nên trước đó Dạ Cô Hàn đã lệnh cho người trùm nàng vào bao tải, cố gắng phong tỏa mùi hương.
Lúc có thể nhìn thấy ánh mặt trời, Đường Xảo Xảo chẳng những không cảm thấy nhẹ nhõm, mà ngược lại có dự cảm tử vong đang đến gần. Nàng vừa khóc vừa gào cầu xin:
“Tha cho ta đi, ta cầu xin các ngươi, muốn làm gì ta cũng được, ta đều đồng ý, xin các ngươi đừng giết ta.”
Vì hai tay hai chân đều bị trói chặt, nàng chỉ có thể cố gắng bò lê trên mặt đất, vất vả bò đến dưới chân Dạ Cô Hàn, nghẹn ngào khóc: “Dạ công tử, đừng giết ta. Ta thật lòng rất rất ngưỡng mộ ngài. Ta là người hâm mộ của ngài đó, hu hu.”
Nghe đến đây, vẻ mặt của Chu lão cùng đám thuộc hạ không khỏi có chút kỳ quái.
Dạ Cô Hàn cười cợt, hứng thú nói: “Ồ? Nếu đã là người hâm mộ, vậy thì thời khắc khảo nghiệm của ngươi đến rồi.”
Vừa nói, hắn liền lấy ra một quả cầu kim loại to cỡ viên thịt, bên trên khắc đầy phù văn màu lam, dường như ẩn chứa một luồng năng lượng kinh hoàng.
“Đây là vật phẩm mới do Quỷ thị bí mật nghiên cứu, tên gọi là Cực Tận Lôi Bạo châu.”
“Chỉ cần ta kích hoạt tấm phù lục trong tay, viên Lôi Bạo Châu này sẽ lập tức ‘bùm’ một tiếng mà nổ tung!”
“Cho dù là cường giả Bát cảnh trúng chính diện cũng phải mất nửa cái mạng!”
Nghe vậy.
Đường Xảo Xảo lập tức liên tưởng đến hoàn cảnh hiện tại, con ngươi run rẩy, ánh mắt như nhìn thấy ác ma, lắp bắp nói: “Ngươi, chẳng lẽ là muốn…”
“Để đảm bảo đánh trúng mục tiêu, phát huy uy lực đến mức tối đa, chỉ có thể làm phiền ngươi nuốt nó vào. Đến lúc ngươi ở trong bụng Quỷ Diện giao vương, ta sẽ lập tức kích phát nó, như vậy thì khả năng đánh hạ nó sẽ cao hơn rất nhiều.”
Dứt lời, Dạ Cô Hàn nở nụ cười lạnh như băng.
“Ngươi là hạng biến thái! Điên loạn! Đồ ma quỷ!” Đường Xảo Xảo gào lên trong sợ hãi tột cùng.
Nàng vạn lần không ngờ, đối phương còn đáng sợ hơn cả Ninh Bắc, chẳng khác gì Diêm La sống!
“Thiếu chủ quả thực trí tuệ siêu phàm, lão phu bội phục, bội phục!” Chu lão ở bên cũng không nhịn được mà tán thưởng, nịnh bợ một câu.
“Xem ra ngươi không phải là loại si mê mù quáng. Nếu đúng là não tàn thì dù thần tượng có bảo chết, ngươi cũng sẽ vui vẻ đi chết nha.” Dạ Cô Hàn lắc đầu, tỏ vẻ thất vọng than thở.
Ngay sau đó, hắn mạnh mẽ nhét viên Cực Tận Lôi Bạo châu vào miệng Đường Xảo Xảo, buộc nàng phải nuốt xuống.
Ực!
Đường Xảo Xảo mặt mày đau đớn, cố nuốt viên châu vào bụng. Không bao lâu sau, sắc mặt nàng trở nên tái nhợt yếu ớt vô cùng.
Trong lòng nàng, ngoài sợ hãi chính là tuyệt vọng khôn cùng.
Ánh mắt oán độc nhìn về phía thanh niên tuấn tú kia, Đường Xảo Xảo gào lên đầy căm hận: “Ninh Bắc! Tất cả là tại ngươi! Nếu không phải vì ngươi, sao ta lại rơi vào kết cục như hôm nay?!”