Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
Dân cờ bạc, không cần nghi ngờ nghị lực của bọn họ, dù bây giờ có quay đầu, không bao lâu sau, thói cũ cũng sẽ lại nảy mầm. Tấm vé mời thứ hai kia, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ bị sử dụng, đến lúc đó bán ra, có thể sẽ đổi được nhiều thời gian hơn, tuổi thọ càng dài.
Triệu Tứ chỉ là người đầu tiên đến đây bán thời gian, tuyệt đối không phải người cuối cùng.
Sau khi hắn rời đi, không bao lâu, người cờ bạc thứ hai đã bước vào không gian Bỉ Ngạn.
Cũng giống như Triệu Tứ, khi hiểu được sự thần kỳ của không gian Bỉ Ngạn, hắn cũng lựa chọn bán thời gian để đổi lấy tiền tài. Trong quá trình này, thời gian mà Trang Bất Chu nắm giữ tăng lên với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, bất tri bất giác đã tích lũy.
Nhiều vàng bạc bị đổi đi, mà theo thời gian tăng trưởng, trên người hắn đã đạt đến năm trăm năm. Năm trăm năm này là thời gian còn lại của bản thân, có thể để cho chính mình nắm giữ thời gian.
Năm trăm năm, trong tình huống bình thường đủ để một người sống còn lâu hơn cả một vương triều, chân chính là trường thọ, nói là trường sinh cũng không phải không thể.
Vốn dĩ vì tiêu hao thời gian gấp mười lần mà cảm thấy áp lực, nay trong nháy mắt đã được giảm bớt. Có nhiều thời gian như vậy, dù tiêu hao gấp mười lần, cũng có thể sống trên năm mươi năm, huống hồ giao dịch như vậy chỉ vừa mới bắt đầu.
Trong không gian Bỉ Ngạn hòa vào Thời Không Hồ Lô, nắm giữ Khế Ước Chi Thư, Thời Không Hồ Lô diễn sinh ra dòng sông thời không độc thuộc không gian Bỉ Ngạn, độc lập với dòng sông thời gian bên ngoài. Vì vậy chỉ cần tiến vào không gian Bỉ Ngạn, người giao dịch đều không thể che giấu thời gian bản thân, có thể bị khống chế mang đi giao dịch. Tiền đề là phải tự nguyện, thông qua khế ước để tiến hành giao dịch, lực lượng Công Bình Thiên Xứng sẽ thực thi khế ước, từ đó dễ dàng thao túng thời gian.
Nếu xuất hiện ở bên ngoài, Trang Bất Chu cũng không thể tiến hành giao dịch thời gian, đây là đặc thù của không gian Bỉ Ngạn.
Ở bên ngoài, hắn không thể động đến dòng sông thời gian của ngoại giới.
"Vé mời đã phát ra, thế giới bên trong Bỉ Ngạn này, bất cứ lúc nào cũng có thể có người tiến vào, mà ta lại không thể lúc nào cũng ở đây, xem ra nhất định phải tìm một người có thể phụ trợ giao dịch, làm trợ thủ quản gia." Trang Bất Chu âm thầm trầm ngâm.
Nơi này nhất định phải có người thường trú trông coi, nhưng nhân tuyển nhất định không thể qua loa. Phải tuyển chọn kỹ càng, một khi lựa chọn, sau khi tiến vào Bỉ Ngạn sẽ không thể rời đi. Không gian Bỉ Ngạn là bí mật lớn nhất của hắn, cũng là bảo đảm lớn nhất cho tương lai.
Bước ra khỏi không gian Bỉ Ngạn, lại một lần nữa trở về địa điểm lúc trước, vẫn là ở ngoài Lưu phủ, khi nhìn cảnh đèn đuốc sáng trưng bên trong, khóe môi lại cong lên nở nụ cười.
Người có sinh lão bệnh tử, đủ loại bất ngờ, hiện tại có thời gian, có thể sống sót hay không, vậy thì phải xem vận may của ngươi.
Người sống sót, cả đời này chính là vận may.
Vận may không tốt, khi còn nhỏ đã chết yểu.
...
Về đến nhà.
Trang Bất Chu cũng không lập tức đi ngủ, mà lấy ra quyển sách Tu Hành Trăm Hỏi lấy từ tay Hồ bá, cẩn thận lật xem.
Hỏi: Thế nào là nguyền rủa di vật?
Đáp: Trong thiên địa có tam đại thần hải, trên là Hỗn Độn Hải, giữa là Vô Tận Hải, dưới là Quy Khư Hải. Nguyền rủa di vật xuất phát từ Quy Khư Hải, vạn linh thế gian, khi ngã xuống không cam lòng, chấp niệm ngưng tụ mà thành, do trong cơ thể chúng sinh chưa từng hiện ra thức tỉnh linh căn biến thành. Có năng lực đặc thù giống như linh căn, do trước khi chết bản thể mang theo chấp niệm, oán niệm, ngưng tụ thành nguyền rủa, nguyền rủa thức tỉnh có thể sinh ra các loại hậu quả.
Có thể thay thế linh căn cho người không thể giác tỉnh linh căn, hòa vào cơ thể, kết nối thân thể với thiên địa, hấp thu linh khí thiên địa, bước lên con đường tu hành. Nhưng hòa vào nguyền rủa di vật sẽ phải chịu đựng nguyền rủa ăn mòn, không chống đỡ nổi sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho nguyền rủa di vật.
...
Hỏi: Thế nào là Ngự Linh sư?
Đáp: Người sử dụng linh căn đều có thể coi là Ngự Linh sư, nhưng chủ yếu là chỉ những người mượn nguyền rủa di vật để trở thành tu sĩ, chịu đựng nỗi khổ của nguyền rủa, thu được sức mạnh siêu phàm, có thể tu hành nhưng khó trường sinh, người sử dụng nguyền rủa chắc chắn sẽ bị nguyền rủa ăn mòn. Thực lực bị nguyền rủa di vật hạn chế, nguyền rủa di vật Hoàng giai đỉnh phong có thể giúp Ngự Linh sư lên Trúc Cơ cảnh, Huyền giai đỉnh phong lên Thiên Cương cảnh, Địa giai đỉnh phong lên Ngưng Hồn cảnh, Thiên giai đỉnh phong lên Chứng Đạo cảnh.
Cấp bậc càng cao, nguyền rủa càng mạnh, cho dù người giỏi nước sẽ chết chìm trong nước.
...
Hỏi: Thế nào là Chức Nghiệp giả?
Đáp: Chức nghiệp giả tức là tu chân bách nghệ như võ tu, kiếm tu, pháp tu, phù sư, linh thực phu, luyện đan sư, luyện khí sư, người đánh canh, gấp giấy sư, họa sĩ, cổ sư... Đây là đạo đồ, chức nghiệp tức là đạo, bất kỳ một đạo nào cũng có thể Chứng Đạo. Nhập đạo không hối hận, nhập đạo mới có thể Trúc Cơ. Lựa chọn con đường đại đạo của bản thân là quan trọng nhất, cần phải luôn cẩn thận. Đề nghị trước khi Trúc Cơ, có thể thử nghiệm nhiều loại đạo đồ, lựa chọn con đường phù hợp nhất với bản thân.
Trang Bất Chu lật xem quyển Tu Hành Trăm Hỏi trong tay, vừa nhìn qua cũng không khỏi âm thầm cảm khái, bị hấp dẫn sâu sắc. Những vấn đề trong sách đều đánh trúng trọng tâm, lời giải đáp lại đơn giản mà sâu sắc, khiến lòng người rộng mở, cảm thấy vui mừng.
"Sách quý, đây đúng là một quyển sách quý hiếm thấy, nhất là đối với ta mà nói, có thể giúp ta vén lên tầng sương mù bao phủ trước mắt trong giới tu hành, nhìn thấy phong cảnh chân chính bên trong, càng có thể hiểu rõ tu hành là gì. Hồ bá a Hồ bá, ngươi thật sự đã tặng cho ta một phần đại lễ, xem ra có lúc làm nhiều việc tốt, cuối cùng cũng sẽ được báo đáp." Trang Bất Chu âm thầm lẩm bẩm.
Đối với Hồ bá, khi còn làm bộ khoái, hắn từng giúp đỡ một chút. Nhớ lại, đó là khi trong thành có người cho rằng Hồ bá tuổi đã lớn, có một tên nhàn hán muốn thay thế Hồ bá làm người đánh canh ở khu vực này, định đẩy hắn ra ngoài.
Lúc đó, vừa vặn Trang Bất Chu gặp phải, liền nói vài câu, đuổi tên nhàn hán kia đi. Khi đó nghĩ rằng, nếu Hồ bá mất công việc đánh canh này, có thể sẽ không còn thu nhập, những ngày sau đó không biết sẽ sống ra sao, cũng là động lòng trắc ẩn.
Bây giờ nhìn lại, quyển Tu Hành Trăm Hỏi này chính là báo đáp cho lòng trắc ẩn khi xưa.
"Nghĩ lại thì, có lẽ lúc đó mình cũng hơi làm thừa, với năng lực của Hồ bá, chỉ sợ căn bản không cần ta nhúng tay cũng có thể giải quyết. Dựa theo những thứ sách này nói, Hồ bá hẳn là một người đánh canh đặc biệt." Trang Bất Chu thầm nghĩ.
Theo như hắn biết, Hồ bá đã làm người đánh canh trong thành từ rất nhiều năm trước, cũng là người đánh canh lâu năm nhất, danh tiếng cũng rất tốt. Khả năng Hồ bá là người đánh canh đặc biệt là rất cao.
Tuy nhiên cụ thể người đánh canh truyền thừa thế nào, trong Tu Hành Trăm Hỏi cũng không nói rõ, tự nhiên hắn cũng chưa hiểu tường tận, nhưng chắc chắn có liên quan đến đánh canh.
Trong lòng âm thầm ghi nhớ, sau này nhất định sẽ có cơ hội giải đáp.
Đọc sách một hồi, Trang Bất Chu cũng nằm xuống giường nghỉ ngơi.
Đêm đó, Thanh Vân thành lại không yên bình, liên tiếp xảy ra không ít chuyện quái dị.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Trong thành lập tức lan truyền đủ chuyện.
"Có nghe nói chưa, ở phía đông thành, Lưu gia Lưu lão thái gia vốn đã bắt đầu chuẩn bị tang sự, chủ nhà họ Lưu còn tự mình đến tiệm quan tài đặt làm một cái thượng đẳng. Thế mà sáng nay, quản gia lại đến hủy đơn, tiền đặt cọc cũng không lấy lại. Nghe nói, sáng sớm nay Lưu lão thái gia còn khỏe mạnh đi dạo trong sân, mặt mày hồng hào."
"Lưu lão thái gia trước nghe nói bệnh nặng nằm liệt giường, sao chỉ qua một đêm đã khỏe lại? Có người bảo trước đó mời Khương Cửu Châm, chẳng lẽ là Khương đại phu diệu thủ hồi xuân, chữa khỏi bệnh?"
"Nói đến Khương đại phu, y thuật của hắn đúng là lợi hại. Trước đây xương ta bị trật, tìm hắn chỉ một lần là khỏi, ngươi xem, ta lập tức có thể xuống đất làm việc."
...
"Có nghe nói chưa, cái tên Triệu Tứ kia, có người bảo đột nhiên phát tài, sáng nay dẫn vợ con đến tiệm may chọn mấy bộ quần áo mới, giá cũng không rẻ, còn mua mấy cân thịt về ăn, chắc chắn là phát tài rồi."
"Không chỉ có Triệu Tứ, trước kia tên ma cờ bạc Lưu lão tam cũng phát tài, vừa rồi còn thấy hắn ăn uống no say trong tửu lâu, lấy ra bạc trắng như hoa tuyết, một thỏi cũng mười lượng."
Dân chúng trong thành truyền miệng những chuyện mới mẻ này với tốc độ kinh người. Bình thường một chuyện nhỏ cũng có thể bàn tán mấy ngày, huống chi là những chuyện lạ lùng như thế này. Đặc biệt chú ý nhất là những người đột nhiên phát tài đều là dân cờ bạc trong thành, bình thường bọn hắn suốt ngày ngồi lì trong sòng bạc, không thua sạch thì không chịu rời đi.
Giờ lại đột nhiên phát tài.
Từng người đeo vàng đeo bạc, thay hình đổi dạng.
Sự tương phản này khiến dân chúng trong thành vô cùng kinh ngạc, một số người hữu tâm thậm chí đã âm thầm điều tra, muốn biết bí mật một đêm phát tài của bọn hắn.
Thế nhưng, tất cả bọn hắn đều dùng tuổi thọ đổi lấy tiền tài, không để lại dấu vết gì, chỉ cần người trong cuộc không tiết lộ, gần như không thể tra ra. Đó chính là liên quan đến không gian Bỉ Ngạn, ít nhất hiện tại chưa ai có thể động đến.
...
Đông khu, trong biệt viện của phủ nha, ở một tòa lương đình có thể thấy một bóng người nổi bật đang tựa vào lan can, trong tay cầm ít vụn mì phở, vô thức ném xuống ao, khiến cá chép tranh nhau đớp mồi, làm nước ao gợn sóng, lá sen dập dờn. Một thị nữ đứng bên cạnh nhìn tiểu thư nhà mình vẻ mặt hoảng hốt, tò mò hỏi.
"Tiểu thư, hôm qua ngươi cùng Trang bộ đầu đi du hồ, ngươi cảm thấy Trang bộ đầu là người thế nào?" Tiểu Thúy mở miệng hỏi.
Lời của nàng khiến Lý Nguyệt Như giật mình tỉnh lại, khi nhìn Tiểu Thúy thoáng hờn dỗi, nhưng lập tức lộ ra vẻ ngượng ngùng, chần chừ một chút rồi nói, "Trang đại ca có nhân phẩm cao thượng, lời nói cử chỉ đều khiến người ta cảm thấy dễ chịu, trò chuyện cũng không vì ta mang mệnh khắc phu mà tỏ ra sợ hãi. Ở bên cạnh huynh ấy, có một cảm giác rất khó diễn tả, nói chung là rất thả lỏng, thoải mái không hề gò bó."
"Đây là vị hôn phu do phụ tự mình lựa chọn, còn đặc biệt mời bà mối đến dạm hỏi. Nhân phẩm của Trang bộ đầu, ai ai trong thành nhắc đến cũng đều giơ ngón tay cái khen ngợi." Tiểu Thúy khẽ cười nói.